Năm tôi 21 tuổi, anh 27 tuổi đến bên tôi như một sự sắp đặt, anh đem đến cho tôi quá nhiều điều tốt đẹp, nào là những lời đường mật của một chàng trai trưởng thành, nào là sự nghiệp tốt đẹp của anh đã che lấp tất cả những điều không tốt về anh,... Tôi đến bên anh như quán tính, những tháng ngày bên anh tôi hiển nhiên mở lòng đón nhận bằng tất cả những gì của tuổi trẻ, yêu nồng nhiệt, cho đi chẳng cần nhận về,.. Nói đúng hơn, tình cảm của chúng tôi chẳng gì trắc trở.
Cứ cuối tuần anh lại đưa tôi đi khắp nơi, từ quán cóc vỉa hè đến những nhà hàng sang chảnh nhất Sài Gòn, rồi anh đưa tôi đi shopping, anh vẫn hay tặng tôi những món quà nhân dịp lễ, tết,.. tôi cứ thế mà đón nhận tình cảm ấy như một điều hiển nhiên. Nói tóm lại, anh chu đáo và tinh tế thật sự. Với tôi, đó là mối tình đầu, tôi chẳng toan tính, chẳng hoài nghi, bởi lẽ,..anh ấy tốt với tôi như vậy đấy,...
Có lần anh kể cho tôi nghe về mối tình tha thiết của anh, anh nói anh cũng từng yêu cô ấy nhiều lắm, cô ấy hơn anh 3 tuổi, cô ấy khá độc lập, chẳng cần nhiều sự chăm sóc, che chở tui anh,...rồi dần anh thấy mình bị thừa đi trong cuộc tình đó,... Thế là anh rời đi... Và gặp tôi!
Nhưng bạn biết không, anh ấy dường như không tốt như những gì mà tôi kể trên. Có lần tôi tham dự một sự kiên và gặp cô ấy, cô ấy có hỏi tôi về mối quan hệ của anh và tôi, cô ấy đã đính chính rằng cô ấy chính là người nói lời chia tay vì anh ấy đã chưa từng yêu cô ấy thật lòng, mà chỉ vì cô ấy là người có vị trí trong công ty, giúp đỡ anh nhiều trong trong công việc và dần cô ấy phát hiện ra cùng lúc, anh ấy vẫn quen nhiều cô gái khác...Và cô ấy có đôi lời khuyên tôi.
Như bạn hình dung rồi đó, bao nhiêu mộng ước vỡ tan, tôi tin cô ấy, chính sự trưởng thành trong cô ấy đã cho tôi niềm tin và cô ấy không lấy cớ gì mà nói dối tôi. Tôi dò xét điện thoại của anh trong một thời gian thì phát hiện những điều tôi chưa từng nghĩ tới. Nhưng có một sự thật rằng anh ấy chưa bao giờ làm tổn thương tôi bằng những lời đau lòng hay vô tâm thờ ơ nào cả,...
Và giờ đây, tôi không biết phải đối mặt với anh như thế nào, chẳng dám hỏi anh, lại càng không muốn rời xa anh, bởi lẽ anh là người con trai đem đến cho tôi nhiều điều tốt đẹp đến vậy. Liệu tôi có nên tin mình sẽ thay đổi được anh không?
Hay là em thử một lần cá cược với đời, xem anh sẽ đùa giỡn đến bao giờ đây? Vì em tin, mình sẽ chẳng mất gì? Vì chính niềm tin của em, anh cũng đã lấy đi mất rồi!
HD