Một khi đã hết yêu thì tiếng thở dài cũng trở nên mỏi mệt để quyết định ra đi. Ngày còn mặn nồng, chỉ cần tôi thở dài, người cuống cuồng hỏi han ân cần, ngày hết yêu, dù tôi có khóc đến sưng mắt cũng không bận tâm chi đến người.
Chợt hoài nghi tình yêu của chính mình, yêu nhiều đến nỗi ngày chia tay không rơi nổi một giọt nước mắt? Hay vì nỗi đau đã đủ sâu, bi ai đã lấp đầy, khóc than chỉ thêm đau lòng. Người có đắn đo thời khắc quay lưng về phía tôi? Người có buồn không khi buông bỏ hết những kỷ niệm, ký thác cho đời chẳng có gì ngoài hai chữ thương tổn người ném cho tôi?
Chắc không đâu, người vui như thế kia mà! Chắc anh chẳng buồn đâu, nhìn ánh mắt anh rạng ngời như vừa vứt bỏ được thứ gì đó nặng trĩu tâm can, tôi thật sự là kẻ thất bại rồi. Mới ngày hôm qua thôi, tôi còn ngỡ người xem tôi là cả thế giới, vậy mà hôm nay, thế giới ấy rũ xuống dưới chân.
Thật ra yêu thương mong manh lắm. Như tựa giọt sương mai, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng rũ mình xuống bãi cỏ, chỉ cần người thay lòng thì ngần ấy tình cảm từng đậm sâu có giữ được người ở lại đâu. Nên hết yêu nghĩa là hết yêu, rời xa là điều sớm muộn, đừng đổ lỗi vì lý do này, lý do kia.
Còn yêu thì tất cả đều thật đẹp, hết yêu thì mọi thứ mang màu xám xịt. Đó là một ngày khi tôi thức dậy, nhận được dòng tin "rời nhau thôi em". Tôi chết lặng, thời khắc chia xa lại đến sớm như vậy. Tôi không gặng hỏi lý do, bởi tự tâm tôi biết rõ một khi người đã muốn đi thì chỉ có thể vì hết yêu mà thôi, đành chấp nhận buông tay.
Trái tim không còn chung nhịp đập, ánh mắt không còn hướng về nhau, nghĩa là hết yêu rồi đấy! Có một sự thật chẳng mấy dễ dàng để chấp nhận rằng người đi vì hết thương tôi, còn tôi dốc cạn thanh xuân vì yêu, cuối cùng nhận lại chỉ toàn đắng cay.
Khi hết yêu nghĩa là phải gạt bỏ nhau, để đi về hai chiều ngược lối. Tôi thuận bên trái, còn người chọn rẽ con đường bên phải, thế là xa nhau. Người chẳng hề ngoảnh lại phía tôi dù chỉ một lần, người bận đi tìm cho mình niềm vui mới.
Người chẳng còn tha thiết gì nữa thì mọi việc ta làm đều hoá điên rồ. Kể như ngày còn bên nhau, nụ cười của ta là động lực cho người, ngày rời đi, nước mắt cũng không níu được chân người. Nên khóc lóc để làm gì, hờn duyên phận ngắn mỏng cũng có ích chi.
Đến cuối cùng tình yêu cũng chết yểu, vì người thay lòng, vì tôi bi luỵ. Nhưng mọi nguyên do cũng đều bắt nguồn từ hai chữ hết yêu, đừng bao biện gì nữa. Chúng ta đã cùng đi chung trên một đoạn đường nhưng người chọn cách cắt ngang lối đi, tôi ngậm ngùi tiễn biệt mảnh tình này thôi.
Chẳng có lý do nào kết thúc tình yêu ngoài hai chữ hết yêu, tỉnh ngộ đi! Đã yêu hết mình thì chia tay cũng cố quên hết hẹn ước, để người rời đi...
Tuthuoc24h.net