Đau đớn chỉ vì tin bạn mà tôi mất chồng
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Người Thứ Ba

Đau đớn chỉ vì tin bạn mà tôi mất chồng

Chúng tôi làm việc gì cùng có nhau. Mỗi khi một trong hai nhà có giỗ chạp hay đám tiệc, chúng tôi đều qua lại hỗ trợ lẫn nhau như người trong một nhà, thậm chị tôi coi con gái Liên như con tôi và Liên cũng coi con gái tôi như con cô ấy, nên mỗi khi tôi hoặc cô ấy đi làm khác ca mà không ai trông con thì chúng tôi đều an tâm gửi con cho bạn trông hộ.

Ông bà xưa có câu “Bởi tin anh bợm mất bò, tin bạn mất vợ nằm co một mình”. Còn tôi, bị mất chồng vì tin bạn và giờ phải ngậm đắng nuốt cay.

Chào quý độc giả, trước nay tôi vốn ít khi lên mạng, lướt web vì công việc khá bận rộn nhưng vấn đề tôi đang gặp phải khiến đầu óc tôi đang bấn loạn, không biết phải giải quyết như thế nào cho ổn thỏa. Vì thế tôi mới viết dòng tâm sự này gửi lên quý báo, rất mong quý độc giả có thể cho tôi những góp ý chân thành và sáng suốt nhất. 

Tôi năm nay 38 tuổi, là nhân viên bán xăng ở một công ty xăng dầu. Công việc của tôi bận rộn và phải làm theo ca vì thế nhiều hôm phải đi làm tối không về nhà. Thế nhưng tôi không thể ngờ là những hôm tôi đi làm ca tối, chồng tôi lại lén lút qua lại với bạn thân của tôi và cũng là hàng xóm sát vách.

Tôi và Liên là đồng nghiệp, là bạn thân và còn là hàng xóm sát vách nhau cả chục năm nay. Người ta nói “bà con xa không bằng xóm láng giềng gần” nên tôi và cô ấy thân thiết với nhau xưa giờ như chị em gái. Chúng tôi làm việc gì cũng có nhau. Mỗi khi một trong hai nhà có giỗ chạp hay đám tiệc, chúng tôi đều qua lại hỗ trợ lẫn nhau như người trong một nhà, thậm chị tôi coi con gái Liên như con tôi và Liên cũng coi con gái tôi như con cô ấy, nên mỗi khi tôi hoặc cô ấy đi làm khác ca mà không ai trông con thì chúng tôi đều an tâm gửi con cho bạn trông hộ.

Không chỉ tôi với Liên mà cả chồng tôi anh Hải, và chồng Liên anh Lâm cũng rất thân thiết với nhau. Chúng tôi thường hay rủ nhau đi đánh cầu lông vào mỗi cuối tuần nếu rảnh rỗi. Có dịp, cải hai gia đình cùng nhau đi ăn uống hát hò đến tối mới về.

Chồng tôi là nhân viên của một công ty gần nhà, làm việc theo giờ hành chính. Còn chồng Liên là kỹ sư cầu đường nên thường xuyên đi công tác xa nhà, có đợt đi liền nửa năm mới về được một lần. Vì thế thỉnh thoảng tôi có nghe Liên than thở. Tôi biết bạn buồn nên cũng hết sức an ủi động viên cô ấy và thường xuyên nói chuyện, tâm sự để Liên được vui vẻ, bớt buồn chán vì nhớ chồng.

Thế nhưng một hôm, tôi phải làm ca tối nhưng vì đau bụng dữ quá nên phải xin phép chị trưởng ca cho nghỉ để về sớm. Về đến nhà, tôi thấy bé Mai con tôi nằm ngủ một mình trong phòng mà không thấy chồng đâu. Gọi con bé dậy thì con nói: “Con không biết, lúc nãy ba còn dỗ con đi ngủ mà”. Tôi gọi cho chồng thì điện thoại anh để ở trên bàn reo inh ỏi. Bụng tôi thì đau dữ hơn và người thì mệt lả nên tôi nghĩ chắc mình bị trúng gió rồi, tôi sang vội nhà Liên để nhờ cô ấy cạo gió giúp. Khi vừa vô tới sân, tôi chết điếng người khi thấy đôi dép của chồng tôi trên bậu cửa. Tôi chột dạ đoán sự chẳng lành, vội gõ cửa thật mạnh. Phải mất mười đến mười lăm phút sau Liên mới ra mở cửa cho tôi trong khi áo quần còn đang xộc xệch. Cô ấy nhìn thấy tôi thì mặt mày tái mét. Tôi đẩy Liên qua một bên, bước thẳng vào phòng ngủ của cô ấy thì hỡi ôi, chồng tôi cũng đang áo quần xộc vội vàng mặc lại. Thấy tôi, anh ta há hốc miệng và đứng trân trân như trời trồng.

Tin bạn mà tôi mất chồng - Hình 1


Trong khi đó, Liên đã quỳ xuống chân tôi và chắp tay xin tôi tha lỗi. Tôi chết điếng người, cố gắng nghiến chặt răng để ngăn hai hàng nước mắt chảy ra. Con đau lúc nãy lại ập tới. Tôi ngã quỵ và bất tỉnh. Chồng tôi và Liên vội đỡ tôi và chính cô ấy đã cạo gió và chăm sóc tôi rất tận tình đến khi tôi tỉnh dậy. Khi vừa mở mắt, tôi nhìn thấy Liên ngồi cạnh giường tôi, nước mắt lưng tròng, cô ấy không dám nhìn vào mắt tôi, vừa khóc vừa nói: “Thủy thấy trong người thế nào rồi? Liên có lỗi rất lớn không dám xin tha thứ. Chỉ mong Thủy có thể đừng nói cho ai biết việc này được không? Mình và anh anh Hải thề sẽ không bao giờ tái phạm”. Tôi nhìn cô ấy rồi quay mặt đi. Tôi không muốn mở miệng nói một lời nào nữa.

Tuy nhiên, hiện nay, tâm trạng và sức khỏe tôi đã bình ổn hơn đôi chút, nhưng vẫn vô cùng đau khổ và chán nản. Tôi không biết mình phải xử lý như thế nào bởi những người gây ra cho tôi nỗi đau này đều là những người tôi đã tin tưởng và hết mực yêu thương.

Tin bạn mà tôi mất chồng - Hình 2

Chắn chắn sau sự việc này, tình bạn giữa tôi và Liên đã vụn vỡ. Nhưng bây giờ tôi phải làm sao? Tôi phải im lặng để giữ thể diện gia đình và bạn bè hay là nói hết ra để ra sao thì ra? Còn bản thân tôi phải làm sao để vượt qua được tổn thương này?

TuThuoc24h.net