Anh, em không tiếc! Em tiếc thanh xuân
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Người Thứ Ba

Anh, em không tiếc! Em tiếc thanh xuân

Anh không còn yêu em hay anh chưa từng yêu em. Em chính là người thay thế khoảng trống trong tim anh lúc cô đơn. Em chỉ là người thay thế đến khi chị ấy về em phải trả anh cho chị ấy

Hôm nay là ngày cưới của anh, em xin lỗi vì đã không tới dự nhé! Em không đủ can đảm nhìn anh hạnh phúc bên người không phải em. Em sợ em không giấu nổi cảm xúc của mình để rồi khóc trước mặt anh. Anh là người con trai đầu tiên em yêu, là người làm cho em thấy hạnh phúc mỗi khi ở bên. Anh từng bảo em không phải là người đầu tiên anh yêu nhưng sẽ là người cuối cùng anh yêu trong cuộc đời.

Quen anh khi em học năm hai đại học còn anh năm tư. Anh hiền mà lại hay cười nữa làm em nhớ mãi nụ cười ấy. Ngày quen anh, em được biết là anh đang thất tình. Mối tình đầu của anh đi du học rồi sau đó hai người chia tay. Em thường nói chuyện cùng anh rồi nghe anh tâm sự. Giữa em và anh có nhiều sở thích như nhau, có lẽ vậy mới hợp cạ để tán gẫu.

em nợ anh

Ngày qua ngày, anh càng mở lòng với em nhiều hơn. Còn em ngày càng yêu anh hơn nhưng không dám mở lời. Cứ vậy mình là bạn bè đến khi anh ra trường đi làm. Anh tỏ tình với em vào ngày Valentine năm đó. Em hạnh phúc ôm chặt anh vào lòng. Anh còn nhớ anh đã từng nói với em rằng "Cám ơn đã ở bên cạnh anh lúc khó khăn nhất. Em không phải người con gái đầu tiên anh yêu nhưng sẽ là người cuối cùng trong cuộc đời anh".

Mình cứ hạnh phúc bên nhau như vậy. Bên anh, anh chưa bao giờ làm cho em phải buồn, anh bảo người con trai khi yêu sẽ không để người mình yêu phải lo lắng điều gì. Năm năm yêu nhau, hai gia đình đã tính đến chuyện cưới xin thì chị ấy trở về.

Nhìn thấy chị ấy trong nhà anh, em thật sự bất ngờ. Ngay cả anh nữa, em thấy ánh mắt anh nhìn chị không chớp mắt. Anh đang nắm tay em thì vội buông ra. Em đã từng thấy ảnh của chị nhưng khi thấy chị ở ngoài, chị đẹp hơn rất nhiều. Chị ăn nói nhỏ nhẹ, lại khéo nữa. Đâu có như em.

nắng ấm

Bữa cơm ấy có anh, chị, bố mẹ anh và em gái anh. Em thấy cả nhà anh hỏi chuyện chị làm em thấy chạnh lòng. Em là vợ sắp cưới của anh mà em thấy mình như kiểu người vô hình trong mắt mọi người. Rồi chị hỏi em: "Anh T khó tính lắm phải không em? Anh ấy kén ăn lại khó chiều nữa. Năm năm qua không biết có thay đổi không? Chị nghe anh nói hai người sắp cưới,chúc mừng em nhé!"

Em nghe sao thấy đau vậy? Hóa ra hai người vẫn liên lạc. Anh vẫn hay kể cho chị mọi chuyện mà em không biết. Anh cũng không giải thích vì sao chị có mặt ở nhà anh. Em cũng chẳng buồn hỏi. Em có bao câu hỏi trong đầu nhưng lại không dám hỏi anh, sợ anh khó xử.

Từ hôm đó trở đi em thấy anh khác. Em hỏi thì anh bảo anh bận lo đám cưới, em vẫn gượng cười khi nhận ra sự thay đổi trong anh. Vô tình một lần thấy tin nhắn hai người nhắn cho nhau.

- Anh nói chưa?

- Anh chưa? Anh sợ G đau lòng.

- Vậy em thì sao. Anh không yêu em sao.

- Anh có. Nhưng vì anh, cô ấy đã hy sinh quá nhiều. Anh sợ khi nói ra cô ấy không chịu được. Anh sợ...

- Để em nói cho.

anh em không tiếc

Em đọc xong mà nước mắt rơi từ khi nào ấy. Anh không còn yêu em hay anh chưa từng yêu em. Em chính là người thay thế khoảng trống trong tim anh lúc cô đơn . Em chỉ là người thay thế đến khi chị ấy về em phải trả anh cho chị ấy.Nhưng sao lại tính đến chuyện cưới xin ,muốn em làm cô dâu của anh. Cớ sao làm tim em như vỡ ra từng mảnh

Anh nói chia tay em một tuần sau đó. Đủ lý do anh đưa ra. Em thấy anh khóc, anh bảo anh có lỗi với em. Anh bảo cô ấy cần anh. Anh bảo…

Sau đó trời cứ mưa hoài. Mưa thay tiếng lòng em. Em chẳng trách anh, em chỉ trách bản thân em không thể giữ nổi anh. Anh ạ! Anh hãy yêu chị ấy nhiều hơn nhé! Anh hãy hạnh phúc nhé. Còn em em sẽ luôn mỉm cười dõi theo anh. Em chỉ muốn biết 5 năm bên nhau có một phút nào anh yêu em thật lòng không? Hay chỉ là lừa dối. Chỉ là người thay thế.

" Anh, em không tiếc! Em tiếc thanh xuân.”

Tuthuoc24h.net