Sao lại để em thích anh rồi bắt em quên anh như thế này
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Sao lại để em thích anh rồi bắt em quên anh như thế này

Thuở thơ ngây, em nghĩ rằng, chỉ cần có thể thật lòng yêu thương một người và dành hết chân thành cho một mối tình thì tự nhiên những điều tốt đẹp nhất của tình yêu sẽ thuộc về em

18 tuổi - ranh giới giao thoa giữa trẻ con và trưởng thành, em gặp anh - người đã xuất hiện và đi ngược lại tất cả những chuẩn mực em mơ về một người con trai mà em thích. Tuy nhiên, định mệnh chính là gặp đúng người mà ta có thể sẵn sàng gạt đi hết những điều không tốt đẹp về người ấy rồi tự giác nuôi lớn những chất chứa yêu thương trong lòng ngày qua ngày. Khi mà từ những gì thuộc về người đó trở nên vô nghĩa với tiêu chuẩn của bản thân đặt ra. Vâng, chính xác là đã yêu rồi đó.

yêu rồi đó

Thời gian ở bên nhau như những người bạn, chính xác anh chỉ xem em là đứa em gái nhỏ nhưng em thì khác, những rung động đầu đời, những xúc cảm lớn dần trong em không giống với những gì anh đang dành cho em...

Khi đó, em ngây thơ cho rằng, chỉ cần không thừa nhận, không nói rõ chính xác đó là mình thì anh sẽ không để tâm rằng em đang nói về chúng ta. Em kể về một người con gái thích một người con trai và đặt ra những câu hỏi vốn chỉ để nghe được câu trả lời từ anh - vốn chính là người em đang nhắc tới.

Tháng năm trôi qua, mỗi khi nghĩ lại, em vẫn cảm thấy buồn cười vì nhận định dại khờ của mình mỗi khi đem hết tâm tư để tâm sự với anh. Làm sao mà anh không biết khi so với em, anh có cả một quyển “lịch sử ái tình” kia mà. Bắt gặp rồi dành tình cảm cho anh là thế, em cũng đớn đau biết rằng, anh đã có một mối tình khắc cốt ghi tâm nhiều lần hợp tan. Khi người ta dễ dàng nói ra suy nghĩ của trái tim mình với người khác có nghĩa là mối quan hệ ấy thực sự có trọng lượng trong trái tim họ.

nếu mình không thể quên

Trong nhiều lần “tạm thời chia tay” đó chính là thời gian anh đến bên em. Người ta yêu nhau lâu lắm còn anh và em chỉ thời gian ngắn. Ở bên anh chính là thời điểm duy nhất trong đời em cảm nhận được thực sự yêu một người là như thế nào cho dù đó có là những ngày cứ một lần cười là ba lần khóc…

Sau tất cả, anh không chọn em, không chọn người đó mà lại chọn cách ra đi, bỏ lại tất cả ở nơi này. Cũng có thể là anh chạy trốn chân tình của những người con gái đi qua đời anh. Cũng có thể anh là một kẻ lãng du thích tìm những sự mới mẽ ở chân trời khác hơn là ở lại để đưa ra sự chọn lựa cảm giác trọn vẹn với ai đó hay bỏ qua mớ tình cảm người này người nọ dành cho anh. Đã hơn 1000 ngày trôi qua, lòng em vẫn chưa thay đổi. Cả anh, cả em đều biết điều đó dù chúng ta đã không nói chuyện một thời gian dài. Và em cũng không biết đến bao giờ em mới có thể quên, cũng có thể em sẽ không bao giờ quên…

khoảng cách xa nhất

Tình yêu vốn không có lỗi, sai hay đúng chính là do hành động của con người. Cho tới thời điểm này, em cũng không hề trách anh đã nỡ làm em đau đến như vậy. Đau đớn nhất trên đời chính là thời điểm em cần anh nhẫn tâm cắt đứt mối quan hệ của chúng ta thì anh lại “nhân từ” chọn cách lặng im mà rời bỏ. Em chỉ trách…

Sao anh nỡ để em thích anh rồi bắt em quên anh theo cách như thế này…

Sao em không nỡ gạt anh ra khỏi tim mà cứ hoài công thương nhớ bóng hình không thuộc về em…

Những điều đã xảy ra trong năm tháng qua dần trở thành một cuốn phim của kỉ niệm. Em không chọn cách từ bỏ dứt khoát như ngày em thẳng thắn nói rằng em thích anh mà chỉ xếp gọn chuyện chúng ta vào hồi ức của bản thân như một cách buông tay lặng lẽ cho mối quan hệ vĩnh viễn không có cái kết này.

Bắt gặp hay buông tay âu cũng chỉ là một sự lựa chọn. Nhung nhớ hay lãng quên thì cũng thế mà thôi. Nếu mình không thể quên…

…. thôi thì đừng quên.

Tuthuoc24h.net