Có bao giờ bạn rơi vào hoàn cảnh như thế chưa?
Tôi là 9X đời đầu. Năm tôi 19 tôi đã gặp em, người con gái khiến tôi muốn chăm sóc cả đời. Em là một cô gái đáng thương, từ bé đã thiếu thốn tình cảm, bố ngoại tình, không lâu sau thì mẹ theo một người đàn ông đã có vợ (chưa li dị) và có 1 cậu em trai. Gia đình em thuộc dạng nghèo khó, em phải nghỉ học để đi làm phụ giúp mẹ nuôi em.
Vì mẹ em khi mang thai cậu em trai của em thì người đàn ông ấy quay về với gia đình ông ta, nên gia đình em càng khó khăn hơn. Em bằng tuổi tôi, nhưng phải vào đời sớm và trải rất nhiều. Tôi khi ấy chỉ là một thằng sinh viên quèn, phải sống dựa theo đồng tiền bố mẹ gửi cho, bản thân tôi khi ấy quả thực không giúp được gì cho em cả.
Sau đó nhà em vỡ nợ, vì lý do gì thì em không nói tôi biết, tôi chỉ biết khi ấy em rất cần tiền, em đi làm sáng đêm không nghỉ, mẹ em vì biến cố tình cảm mà đổ lên em rất nhiều. 19 20 tuổi đầu mà khi ngồi cạnh tôi tay em vẫn còn nhiều vết sưng tím do mẹ đánh đòn. Tôi xót em lắm. Tôi chỉ ước giá như tôi có tiền, tôi có thể giúp em có cuộc sống tốt hơn, nhưng tôi không có gì cả...cũng không giúp em được gì trừ việc dẫn em đi ăn bánh trán hay bánh vặt lề đường cho em vui. Em cũng thuộc dạng cứng đầu, dù bản thân thiếu tiền nhưng chưa bao giờ em để tôi mời em món nào cả. Lúc nào cũng bảo tôi còn đi học, em đi làm rồi nên không muốn tôi bao, lúc nào cũng bảo xem như giờ N. cho M. vay đi, sau này M. thành tài rồi thì mua trả N. căn chung cư kia, vừa nói em vừa chỉ tay lên tòa chung cư đang xây dựng, còn tôi thì cười và trêu sao N. lấy lãi thế,.....
Tôi chỉ hẹn em 10 năm nữa, tôi hứa với em 10 năm nữa sẽ mua cho em ngôi nhà ấy, sẽ bù đắp cho em, tôi nhớ khi ấy tôi đã hứa rất nhiều với em, em chỉ cười và bảo sẽ đợi đến ngày đó...
Thế rồi, số nợ của gia đình dần đè lên cô gái bé nhỏ của tôi, tôi ít được gặp em hơn, một phần vì em mải làm, một phần vì tôi mải học,... Cho đến một ngày em đột nhiên gọi bảo muốn gặp tôi, hôm ấy tôi cúp học để chạy như bay đến chỗ em, vì không hiểu sao lúc ấy tôi cứ thấy bất an, tôi có cảm giác nếu tôi không đi thì sẽ không bao giờ được gặp em nữa... Khi gặp rồi em lại bảo em muốn ngủ với tôi.
Lúc ấy tôi hoang mang lắm mọi người ạ, vì tôi và em chưa ai nói yêu ai bao giờ, tôi thì luôn thấy mình kém cỏi vì không bảo vệ được em, còn em thì tôi không biết vì sao. Tôi bảo em rằng mình chỉ đi dạo thôi được không, thì em khóc và một mực bảo muốn tôi ôm em ngủ...
Tôi nhớ như in ngày hôm ấy, em nằm trong vòng tay tôi, em im lặng khác thường, còn tôi cứ thấy bất an, mãi em mới hỏi tôi "Nếu đột nhiên N. biến mất thì sao?", tôi giật mình, tôi hỏi em biến mất là thế nào, tại sao lại biến mất, em không nói, cứ nằm im như thế.. rồi em cởi hết quần áo của mình, em bảo em muốn tôi làm tình với em. Khi ấy tôi ngạc nhiên tột độ, tôi rất yêu em, rất thương em, nhưng tôi tuyệt đối không muốn đánh mất đời con gái của em khi tôi chưa đủ năng lực chịu trách nhiệm.
Thế rồi em lại cười, rồi mặc lại quần áo, và nằm im bên tôi đến tối. Sau đó em đi bus về nhà, tôi tiễn em ở bến xe, khoảnh khắc em bước lên xe tôi đã thấy môi em mấp máy gì đấy mà đến bây giờ nghĩ lại tôi mới nhận ra là "vĩnh biệt"...
Sau hôm ấy tôi không còn liên lạc với em được nữa, những chỗ em từng làm tôi cũng không thấy bóng dáng đâu, nhà em tôi lại không biết, em quả thực biến mất khỏi cuộc sống của tôi kể từ đấy,...
Tôi đau khổ, không hiểu vì sao, không biết hỏi ai, tôi học hành sa sút. Rồi nghĩ lại tôi còn nợ em một căn nhà nên tôi lấy lại tinh thần, tôi tin rằng khi còn nợ thì sẽ còn gặp lại...
Mới đó đã 10 năm, nhà tôi đã mua được cho em vài năm nay, thế nhưng chủ nhân của nó vẫn bặt vô âm tín. Cho đến cách đây 1 tuần, tôi nhìn thấy em trên facebook của một người quen. Chị bạn ấy chụp hình cùng em tại Đài Loan. Em thay đổi nhiều, xinh đẹp và cao sang hơn xưa. Thoạt nhìn tôi còn ngờ ngợ cho đến khi đọc được tên em trên dòng stt.
Tôi nhanh chóng liên lạc với người chị ấy và được biết, 10 năm trước em đã bán mình cho một người Đài loan, chỉ vì số nợ của gia đình... Nhưng may mắn cho em gặp được người con trai tốt, nâng niu em như cách tôi từng mong, em đã có với người ta 2 đứa con nữa...
Khi biết được tin quả thật tôi rất đau đớn, giá như ngày ấy tôi trưởng thành hơn, có tiền hơn, có thể bảo vệ được em,... nhưng mọi thứ đều không thể. Tôi chỉ có thể chúc em hạnh phúc, mong người ấy sẽ vẫn luôn yêu thương và nâng niu em như bây giờ...
Tuthuoc24h.net