Trò đùa của số phận...làm sao giữ được hạnh phúc
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Trò đùa của số phận...làm sao giữ được hạnh phúc

Em đã quyết định xa tôi. Không có em, tôi khổ sở, đau đớn và nhiều lần muốn tìm cái chết để giải thoát cho mình, sự im lặng là một điều đáng sợ. Giờ tôi phải làm sao để có thể giữ được em. Phải làm sao nếu tôi lại một lần nữa vụt mất đi hạnh phúc trong tay mình?

Tôi là một gã trai kém may mắn trong tình yêu. Hai lần tôi yêu bằng cả trái tim lại đều nhận lại một kết quả bi đát.

Mối tình đầu của tôi là khi 27. Em là người con gái hiền lành, xinh đẹp mà cả công ty tôi lúc đó anh nào cũng tình nguyện đổ dưới chân nàng. Thế nhưng không ngờ tôi lại may mắn có được em. 3 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định nắm chặt tay nhau để đi đến hết đoạn đường đời. Thế nhưng… Em chưa kịp mặc áo cưới, chưa kịp cùng tôi nắm tay vào lễ đường, chưa được một lần gọi nhau bằng hai tiếng vợ chồng thì tai nạn giao thông đã cướp em ra khỏi tôi với biết bao đau đớn tột cùng. Năm ấy tôi vừa 30, chỉ còn một tháng nữa chúng tôi sẽ kết hôn. Đôi nhẫn cưới còn đó, căn nhà mộng ước mà hai đứa dành dụm để tạo lập cũng đã hoàn thành, vậy mà giờ lại chỉ còn mình tôi trong căn nhà ấy. Tôi nhận ra mọi thứ xung quanh dường như chỉ là một cơn ác mộng, không còn niềm tin yêu với đời. Tôi uống rượu nhiều hơn, lang thang khắp nơi để có thể nguôi ngoai đi những đau đớn đang cào xé.


Sau đó, Tôi lao vào công việc không biết mệt mỏi. Tôi không cho phép mình có thời gian rảnh rỗi, toàn bộ thời gian đều ở công ty, tôi không dám về nhà vị sợ về nhà, tôi lại ngã quỵ vào nỗi nhớ em. Tôi thăng tiến rất nhanh trong công việc, lao vào kiếm tiền, trốn hết bạn bè, trốn cả chính mình.
34 tuổi, dường như tôi thấy mình già hơn, trường thành hơn sau bao va vấp, đớn đau. Sau những tháng ngày để bản than mình cuốn theo công việc, tôi bỗng dưng thèm cảm giác được bình an. Muốn sau một ngày dài làm việc mệt nhọc trở về, có ai đó ở bên mình để cùng nói chuyện, sẻ chia những vui buồn trong cuộc sống. Tôi thấy cần ai đó bên đời biết bao, cần một tấm lòng, một mái ấm gia đình thật sự chứ không phải tìm kiếm những cuộc vui.
Tôi tình cờ gặp được em trong một lần đi công tác ở Tiền Giang. Em 33 tuổi, cao 1,7m, dễ thương, không ít chàng trai để ý, hiền lành, chất phác, hơi bướng bỉnh và cố chấp. Em đón nhận tôi một vết thương lòng sâu hoắm, tôi đến với em bằng cả tấm chân tình. Tôi là quản lý một chi nhánh tại ngân hàng, tính khá nóng, đôi khi đòi hỏi quá cao sự hoàn thiện. Chúng tôi hay có những lần tranh cãi trận nảy lửa trong công việc hay thói quen trong cuộc sống.

Tôi nóng tính, có lúc không kiểm soát nổi mình nên có lúc xúc phạm em, trấn áp em để em phải làm theo ý mình. Sau mỗi lần như thế, tôi lại thấy hối hận và ăn năn. Tôi hứa sẽ sửa đổi nhưng rồi tính khí lại cứ nổi nóng. Trong tôi tồn tại hai bản ngã, thiên thần và ác quỷ, lúc hiền lành, dễ thương, lúc như ác quỷ hung hăng và dữ dằn.
Tôi quen em đã gần một năm, tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi ở bên em, tôi yêu em bằng cả tấm lòng, lo lắng và quan tâm em chu đáo, mong muốn cùng em đi hết cuộc đời.

Thế nhưng em lại mắc ung thư tuyến giáp. May mắn là phát hiện sớm nên em có thể điều trị bằng phẫu thuật.  Trước lúc em bước vào phòng mổ, tôi đã cầu hôn em, vì tôi biết mình không thể để vụt mất hạnh phúc của mình một lần nữa. Em cũng đã nhận lời cầu hôn của tôi. Thế nhưng sau khi em phục hồi, vì sức khỏe em yếu nên gia đình em không đồng ý cho cuộc hôn nhân này. Họ sợ tính khí nóng nảy của tôi sẽ làm em tổn thương, đau khổ và không hạnh phúc.
Tôi đã cầu xin gia đình em cho mình một cơ hội. Nhưng họ vẫn nhất quyết ngăn cản. bên hiếu bên tình, em lựa chọn nghe lời mẹ cha. Em đã quyết định xa tôi. Không có em, tôi khổ sở, đau đớn và nhiều lần muốn tìm cái chết để giải thoát cho mình, sự im lặng là một điều đáng sợ.
Giờ tôi phải làm sao để có thể giữ được em. Phải làm sao nếu tôi lại một lần nữa vụt mất đi hạnh phúc trong tay mình?

N.A - độc giả của TuThuoc24h.net