Không biết được thời gian dài hay ngắn, chỉ biết là rất nhớ nhau, rất muốn gặp nhau, nhưng chỉ có thể biết là chờ nhau. Cứ mỗi một phút một giây trôi qua, ta đều chờ mong người ấy. Thời gian sẽ trôi qua rất nhanh, nhưng hiện tại thì sẽ rất chậm.
Từ lúc nào, chúng ta yêu luôn cả cái máy tính, chiếc điện thoại. Những thứ mà làm người gần trở nên xa, người xa trở nên gần hơn. Ước gì có thể xé tan không gian để có thể đến gặp người ấy chứ không phải là chiếc màn hình lạnh lẽo kia.
Lúc vui buồn, hay giận hờn nhau biết làm sao được. Lúc ấy, chỉ cần một cái ôm, một cái nắm tay thì mọi chuyện sẽ có lẽ sẽ ổn hơn là những lời nói.
Những ngày tháng đặc biệt, ngày sinh nhật, chỉ cần nhìn nhau qua màn hình, hát cho nhau nghe, làm một cái video clip rồi gửi cho người ấy. Nhận được những điều giản đơn, cũng biết người ta quan tâm mình đến nhường nào.
Lúc không liên lạc được, lại bắt đầu suy diễn lung tung, vẽ trong đầu những chuyện không đâu thế mà khi người ấy liên lạc lại, phải đợi lâu thiệt lâu mới bắt máy, mục đích cũng chỉ để người ấy có cảm giác lo lắng giống ta nhưng thật ra, ta vẫn luôn cuộc gọi từ người ấy.
Yêu xa... hai con người, hai nơi khác nhau nhưng hòa chung một nhịp đập trái tim.
Yêu xa giống như một thử thách, thử thách ấy khiến cho tâm trí và con tim mệt nhoài đến mức đôi khi, chúng ta đánh mất lòng tin và tình cảm lúc nào không biết. Sự vắng mặt trong thời gian ngắn sẽ tiếp thêm sự mãnh liệt cho tình yêu nhưng sự vắng mặt trong thời gian dài sẽ hủy hoại tình yêu. Chính vì thế... lời nhắn đến các cặp đôi đang và sẽ yêu xa, nếu thực sự tin tưởng và dành trọn tình yêu cho nhau, dù xa thế nào, các bạn hãy trở về bên cạnh người yêu nhé.
Dù có bao nhiêu cuộc nói chuyện đi nữa vẫn không thể đánh đổi những giây phút ở bên cạnh nhau, khoảnh khắc mà gặp lại nhau sau khoảng thời gian yêu xa ấy, đó là câu trả lời cho sự chờ đợi bấy lâu nay, hiểu được tình yêu chính là vượt muôn trùng xa cách nhưng cuối cùng, vẫn là người ấy. Nếu gặp được tình yêu thực sự của mình, dù thế nào cũng phải tiến lên.
Clara