Sài Gòn dạo này nóng quá anh nhỉ, rạo rực như trái tim này mỗi lần nhìn thấy anh vậy. Đôi lúc em luôn nghĩ em là gì trong cuộc đời anh, là một người bạn, là một đứa em hay là một tri kỷ, nhưng chưa bao giờ em dám nghĩ em sẽ là người yêu, người bạn đời của anh cả. Em cảm giác tự ti, mặc cảm khi ở bên anh, em chẳng xinh đẹp, chẳng giỏi giang, lại hậu đậu, lại thích gây ra lắm chuyện.
Em cũng chẳng cố ý, chẳng vô tình, nhưng chuyện gì em đụng vào thì nó lại không thành mà lại gây thêm rất nhiều rắc rối và người giải quyết mới rối ren em gây ra lại là anh. Anh chưa bao giờ nói nặng lời với em nhưng em biết đó là sự kiềm chế rất nhiều, gương mặt anh chẳng thể nào che dấu được cảm xúc tức giận ấy đâu anh à. Em là một cô bé hay mộng mơ, hay đôi lúc lại chẳng thực tế, còn anh thì va vấp với đời quá nhiều, kinh nghiệm sống quá dồi dào. Đi bên anh em cảm thấy nhỏ bé lắm, huhu
Chúng ta cứ ở bên nhau mà chẳng có một cái danh nào cho mối quan hệ này cả, nhưng có thật sự cần một cái danh hay không khi hiện tại mọi thứ đều rất ổn, đều rất an yên. Chúng ta cũng chưa bao giờ dành cho nhau lời yêu thương như những đôi tình nhân, nhưng chúng ta quan tâm nhau từ những điều rất nhỏ, chẳng ai nói nhưng cả hai đều có thể thấu hiểu điều nhau nghĩ, thật hay anh nhỉ?
Đôi lúc dừng lại, em chợt nghĩ, nếu vào một ngày nào ấy, anh có người yêu hay em sẽ có người yêu trước thì sẽ thế nào nhỉ? Suy nghĩ vớ vẩn gì thế này, em cũng chẳng biết anh có yêu em không? Mỗi lần em nghĩ vậy em thấy mình thật sai trái, mình đang nghĩ cái gì vậy, anh chỉ xem mình như đứa em gái thôi mà, em gái ai lại chẳng thương và quan tâm như vậy chứ, tỉnh lại đi mày à, chuyện của mày là làm tốt nghĩa vụ một đứa em gái, chỉ như vậy thôi, cảm xúc cứ ngổn ngang, chẳng có gì rõ ràng như đoạn tình cảm này.
Các bạn sẽ bảo:" Tình trong như đã mặt ngoài còn e thế mà sao chẳng tiến đến luôn đi cho rồi, đợi chờ gì nữa" nhưng các bạn biết không, anh chính là anh, anh rất đào hoa, anh thích tán tỉnh tất cả các cô gái mà anh bị ấn tượng, mặc dù chẳng ai anh đối xử tốt và dài lâu như đối với mình, nhưng anh có rất nhiều cô gái ngoài kia nên làm sao mình dám nghĩ là anh yêu mình cơ chứ....
Chính anh là người cho em hy vọng, cho em sự ấm áp, cho em hạnh phúc, cho em trở thành một đứa trẻ, cho em một nơi vững chãi để tựa vào, cho em một bàn tay lau đi những giọt nước mắt đang tuôn trào, cho em một lối về khi vô định, cho em và cho em rất nhiều, nhưng anh lại chẳng cho em điều em mong đợi nhất: Đó là tình yêu của anh...