Ừ, em là 1 kẻ yếu đuối. Sự yếu đuối của 1 đứa con gái luôn muốn tỏ ra mình mạnh mẽ, cứng đầu, bướng bỉnh trước những quăng ném của cuộc đời, để tối về, lặng lẽ gạt nước mắt không cho lăn dài trên má, rồi cắn chặt tay cho tiếng nấc không cất thành lời.
Ừ, em là 1 kẻ là yếu đuối. Yếu đuối khi gặp phải những khó khăn, vất vả của cuộc sống, đôi khi buông xuôi, để bản thân mình trôi theo những con sóng xa bờ, để rồi, đôi khi hoang mang nhìn lại, nhận ra mình đã khác xưa, khác quá nhiều, rồi lại lo lắng, rồi lại buông xuôi, và thế, lại cuốn trôi, trôi thật xa.
Ừ, em đúng là một kẻ yếu đuối. Em yếu đuối đến nỗi, đôi khi không thắng được những ham muốn bản năng đang gào thét trong mình. Lí trí luôn dặn mình phải thật tỉnh táo trước những đổi thay của cuộc sống, những cái khó đoán của lòng người. Nhưng rồi, cuối cùng, thả trôi đi hết, mọi sự phản kháng chỉ còn yếu ớt, đáng thương. Em tự làm mình tổn thương vì những bản năng, bản ngã của chính mình.
Ừ, thì em đúng là yếu đuối. Một người đến rồi đi, một mối quan hệ xây dựng rồi đổ vỡ. Lần nào, em cũng dằn vặt, tự trách bản thân mình không đủ để giữ người ở lại. Một mối quan hệ, khi hỏng hóc, đâu phải lỗi chỉ bởi ở 1 người, nhưng em, vẫn cứ hành hạ mình bởi cái suy nghĩ, là do em, là bởi tại em. Để rồi, em tìm mọi cách để hàn gắn, để giữ gìn, đôi khi là để níu kéo trong vô vọng với hy vọng người sẽ có lúc ngoái đầu nhìn lại, thấy em vẫn ở nơi này, đợi chờ, mong ngóng.
Ừ, em yếu đuối, yếu đuối quá nhiều. Nhưng:
Em không cần sự thương hại. Em có thể yếu đuối, có thể buông xuôi, có thể làm tất cả những gì mà 1 kẻ yếu đuối đã đang và sẽ làm. Nhưng dù thế nào đi nữa, em cũng không cần 1 sự thương hại, không cần 1 bàn tay chìa ra khi em gục ngã chỉ để bố thí, ban ơn. Yếu đuối, đã là 1 sự đáng thương, và em, không muốn mình đáng thương và tội nghiệp hơn nữa khi nhận sự ban phát tình thương của kẻ khác. Vì em yếu đuối, nên khi vấp ngã, khi tổn thương, em khó đứng dậy hơn những kẻ khác, vì em còn mải xót xa cho vết thương của mình. Nhưng, tất cả rồi sẽ qua, vết thương sẽ liền sẹo và em rồi sẽ ổn. Vì thế, đừng thương hại em, vì em không cần. Em không cần sự thương hại của người khác để bớt đau sau những lần tổn thương tưởng chừng khiến em không còn muốn tồn tại; em cũng không cần ai thương hại để hàn gắn những vết nứt của tâm hồn, và càng không cần sự thương hại để tồn tại cho qua ngày đoạn tháng. Vì vậy, đừng thương hại em nhé!
Hãy để em mạnh mẽ hơn, sau mỗi lần vấp ngã, hãy để em biết thương mình hơn sau mỗi lần tổn thương, và để em, vẫn còn 1 chút gì đấy để có thể ngẩng cao đầu sau mỗi lần nhìn lại chặng đường mà mình đã đi qua. Em chỉ là 1 cô gái yếu đuối, vẫn đang hoay loay với cuộc đời của mình, nhưng ít nhất, em chỉ yếu ớt chứ không hèn kém; đôi khi em thấy đuối sức trước những con sóng của cuộc đời, nhưng em sẽ không chìm giữa biển đời rộng lớn. Vì em, là cô gái bé nhỏ, yếu đuối và không cần sự thương hại từ bất kì một ai. Cô gái ấy, đang tồn tại bằng chính sự yếu đuối của chính mình, chứ không phải bằng 1 thứ tình thương ban phát tầm thường. Vậy thôi!