Là con gái, ai mà chẳng muốn mình có người quan tâm?
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Là con gái, ai mà chẳng muốn mình có người quan tâm?

Em cũng có những lúc yếu lòng, muốn gục đầu vào vai của ai đó. Muốn những lúc mình bị ức hiếp, bắt nạt, gia đình có chuyện em sẽ chạy đến bên người đó mà nói rằng:" Anh! hôm nay em mệt, em mượn vai anh một tý, được không?"

Em vốn nghĩ rằng mình là một cô gái mạnh mẽ. Em vốn nghĩ rằng vỏ bọc mình tạo ra thật sự sẽ không ai phá vỡ được. Em vốn nghĩ rằng, em đã quên mất cách để khóc. Vậy mà hôm nay, giữa dòng đời tấp nập em bật khóc ngon lành. Em tìm số điện thoại từ danh bạ nhưng phát hiện ra em chẳng có để gọi. Cô đơn quá phải không? Em nghĩ rằng, ai cũng sẽ có lúc yếu đuối mà bật khóc thành tiếng. Nhưng không nghĩ rằng đâu đó lại có em.

em nghĩ mình mạnh mx

Anh biết đau lòng nhất là gì không? Chính là những ngày mình mệt mỏi, mình đau lòng, mình bất lực. Ngay cả người tâm sự cũng không có. Anh có biết đáng thương nhất là gì không? Là mình mạnh mẽ quá lâu, khi mình kêu đau lại chẳng có ai tin vào điều đó. Kiểu người như bạn chẳng có gì mà đáng buồn cả. Nhìn đi xung quanh có ai được như bạn không? Hoặc sợ rằng họ sẽ lạnh lùng an ủi vài câu rồi xem như chẳng có gì! Bạn mạnh mẽ mà, bạn giỏi mà. Vậy đấy! Anh hiểu rằng có những ngày, có những người họ quen giấu kín nỗi buồn của mình quá giỏi, nên khi họ kể lể than khóc, chẳng có ai mảy may quan tâm cả. Chính vì mạnh mẽ quá lâu, anh mới biết rằng khi quay lưng lại anh đã bỏ rơi quá nhiều thứ ở phía sau.

em ước rằng

Em cũng có những lúc yếu lòng, muốn gục đầu vào vai của ai đó. Muốn những lúc mình bị ức hiếp, bắt nạt, gia đình có chuyện em sẽ chạy đến bên người đó mà nói rằng:" Anh! hôm nay em mệt, em mượn vai anh một tý, được không?". Không cần người ấy phải nói gì, chỉ cần vỗ về em vài cái để em hiểu rằng, ít ra giữa những ngày cô độc em vẫn còn có một nơi để dựa vào.

Em bây giờ sợ phơi bày nỗi buồn của mình ra quá nhiều, sợ rằng ngay khóc em cũng không làm được. Sợ em sẽ quên mất cách yêu ai đó, Sợ rằng giấu mình quá lâu trong chính cái vỏ bọc bản thân em sẽ quên mất cách yêu thương em, cách yêu thương những người xung quanh. Sợ rằng trốn kỹ quá, lâu quá em sẽ quên mất mình cũng nên được yêu thương. Con gái mà! ai mà không yếu lòng, không gục ngã, không mong muốn mình có người quan tâm. Em cũng vậy, em cũng chỉ ước có người nào đó hiểu được tiếng lòng mình, hiểu được rằng em mạnh mẽ nhưng em cũng là con gái.

em mệt quá

Em cũng sợ rằng những người xung quanh em họ cũng đang có nhiều tâm sự, sợ rằng em nói ra rồi chỉ khiến họ có thêm áp lực. Hoặc em sợ họ sẽ chẳng nghe em nói, mà quay ra cười thầm. Có vẻ như em quá nhiều nỗi sợ hãi, quá nhiều nỗi buồn. Nhưng một lần này thôi, em muốn yếu đuối, muốn nghe thấy tiếng lòng mình, muốn nói ra bằng hết. Em đã từng nói thế này:" Chuyện của mình, cần gì ai hiểu. Chuyện của mình sẽ mấy ai hiểu được. Đừng hy vọng vào người khác, đừng đem nỗi buồn của mình lên người khác và chờ họ hiểu!". Nhưng anh biết không? Em sai rồi, nếu không nói ra, thì bí mật của em càng lớn, nỗi sợ của em càng rộng, nỗi buồn của em càng nhiều thì em sẽ chỉ mãi trốn trong vỏ bọc an toàn của chính mình, em sẽ càng ngày càng cô độc!

Em sợ, sợ rằng em sẽ quên mất chính em ở một nơi nào đó, sợ rằng em sẽ càng ngày càng nhạt, sợ rằng em sẽ quen giấu kín bản thân mình, sợ rằng em sẽ quá mạnh mẽ, sợ rằng đến một ngày nào đó em cũng không nói những lời như thế này được nữa!

Tuthuoc24h.net