Vì đằng nào cũng chẳng phải là anh ...
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Vì đằng nào cũng chẳng phải là anh ...

" Cuộc đời đáng buồn nhất là khi bạn gặp một người rất đặc biệt, nhưng lại hiểu rằng không thể nào mãi mãi ở bên người ấy. Không sớm thì muộn cũng buộc phải buông tay."

Chị tôi là giảng viên đại học, là thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh. Chị tôi giỏi và cũng xinh đẹp nữa. Khoảng 8 năm trước chị tôi yêu một anh công an, hai người rất yêu thương nhau, vì nhau mà cố gắng tất cả. Chị tôi vì anh cũng cố gắng học để lấy được cương vị thạc sĩ dù chị rất trẻ, anh vì chị mà cũng nỗ lực rất nhiều để cuộc sống tương lai của hai đứa tốt hơn. Mặc dù gia đình của cả hai rất khá giả, nhưng đều chính đôi chân họ tự sức đứng lên.

váy cưới em chạm đất

Gia đình tôi và gia đình anh đó thường xuyên qua lại, vì từ ngày anh quen biết chị tôi, anh đã nhắm chị ấy là nửa cuộc đời còn lại, nên rất nghiêm túc với chị và đã dẫn về ra mắt gặp mặt sau vài lần hẹn hò. Cả hai gia đình cũng đều rất vừa ý với nhau, cũng không còn gì để bàn tính nữa cả.

Năm anh ấy lên Thượng uý, anh cầu hôn chị tôi. Chị tôi đương nhiên cũng sẽ đồng ý ngay thôi. Khi mà anh chị đều đang có dự tính cho tương lai của cả hai, họ nói với nhau về cuộc sống sau này thì lý lịch của chị tôi không được chấp nhận vì ông nội tôi trước kia làm trong chế độ cũ. Chị tôi thật sự rất sốc, đó cũng là điều mà cả gia đình tôi không ngờ tới được, và cả gia đình anh cũng vậy.
Chị tôi mỗi ngày đều trốn trong phòng, ăn cũng ăn rất ít, chị nói chị không sao, cả nhà đừng lo cho chị, mỗi lần chị tôi cười, tôi đều rất sợ, bởi nụ cười đó nó chứa đầy bi thương không có một chút gì thật lòng.

Sau đó, anh với chị tôi chia tay, chị tôi là người lên tiếng đề nghị trước. Tôi hiểu lí do vì sao chị tôi làm vậy, và cũng không muốn dằn vặt đau khổ cho cả hai nên chị quyết định chấm dứt cuộc tình 6 năm này. Vài tháng sau, chị tôi dường như nén đau thương vào lòng, hằng ngày vẫn tiếp tục lên giảng đường, chiều tối chạy bộ tập yoga và cafe cùng bạn bè. Chị tôi bình thản đến mức như chưa có bất kỳ chuyện gì xảy ra, kể cả bạn bè cũng không ai biết được điều đó

ngày mai nắng sẽ ấm

Hôm đó, tôi đi làm về muộn, bắt gặp thấy anh đứng trước nhà tôi, anh xin tôi cho gặp chị ấy. Mãi lúc sau chị tôi mới xuống, chị nói với anh về đi, từ nay về sau đừng tìm chị tôi nữa. Anh dường như có tý men say trong người, nói là thương chị tôi lắm, cũng không bỏ được, hay anh bỏ việc. Chị tôi còn nói chị đã có người mới, mong anh đừng làm phiền. Vậy là đã 2 năm nay, kể từ ngày đó anh ấy thật sự đã nghe lời chị tôi, không đến quấy rầy nữa. Tôi mới hỏi chị, vì sao lại cố tình nói dối, vì sao chị tôi không can tâm mà vẫn phải chia tay anh, tại sao hai người bên nhau cũng không thể đến với nhau. Chị tôi nói, có những chuyện trên đời này em có muốn cũng không thể theo ý mình được ..... chị tôi khóc rất nhiều, nhìn chị như vậy, tôi cũng đau lòng mà khóc theo

Sau đó 2 năm sau, tôi nghe tin anh ấy lấy vợ. Chị tôi vẫn vậy, vẫn sống một cuộc sống bình thường, sáng lên giảng đường chiều về yoga và mua sắm. Thời gian đó cũng có nhiều đồng nghiệp theo đuổi chị tôi, nhưng chị tôi lại thẳng thừng từ chối tất cả. Chị vẫn vui vẻ và cười mỗi ngày, nhưng chưa thật sự tôi thấy chị vui vẻ bao giờ ....

khi một cô gái

Hôm đó, tôi ngủ cùng chị, thức trò chuyện với chị cả đêm. Hơn 2h sáng có số máy lạ gọi cho chị, chị tôi chần chừ một lúc rồi bắt máy, đầu dây bên kia không biết nói gì, chị tôi chỉ thở dài và nói “ anh lại say rồi à “....
“Khi một cô gái bỏ lỡ người mình muốn gả, liền trở nên kén chọn
Khi một chàng trai bỏ lỡ người mình muốn gả, liền trở nên càng tuỳ ý
Kén chọn - bởi vì ai cũng không bằng anh
Tuỳ ý - vì đằng nào cũng không phải là em “

Nguồn: NEU Confessions

Tuthuoc24h.net