Ly hôn là quyết định cuối cùng sau khi đã cố gắng giữ gìn hạnh phúc nhưng không thành. Đôi khi bản thân nhận ra đối phương đã không còn tình yêu nhưng vẫn hy vọng, vẫn níu kéo, có thể họ làm vậy vì con, vì gia đình, nhưng cũng có thể họ níu kéo vì cái tôi, họ không chấp nhận sự thật mình bị bỏ rơi, mình ra đi thì đối phương sẽ hạnh phúc bên kẻ thứ ba.
Chính vì lẽ đó nên mới gây ra những tổn thương rất khó lành, hạ thấp cái tôi đến cùng cực, hạ tự trọng để níu kéo một người không còn yêu là điều rất phung phí và kết quả không thay đổi đâu, một khi họ hết yêu tất cả hành động của chúng ta đều thừa thãi. Thế là chúng ta dễ dàng chìm trong đau khổ. Vậy nên học một chữ buông không dễ dàng, cứ phải đợi tổn thương thật lớn mới đành lòng buông.
Sau đây bạn sẽ đọc câu chuyện của một độc giả đã ly hôn nhưng lại tìm được sự bình yên, hạnh phúc nhé… Cô ấy đã học được chữ buông bằng cách nào, chúng ta cùng đọc để hiểu nhé.
Để phụ nữ sau ly hôn được vui vẻ, điều này không hẳn quá khó khăn, nhưng cũng rất ít người phụ nữ làm được, có lẽ cũng là thuận theo lẽ thường nhưng rõ ràng một điều tất thảy các con đường đều có điểm rẽ. Tôi với kinh nghiệm của một người từng ly hôn và nuôi con một mình, xin chia sẻ với các bạn điều khiến cho bản thân có một cuộc sống sau ly hôn vô cùng thoải mái, con gái tôi chưa bao giờ có cảm giác buồn tủi. Hy vọng các năm sau khi đã lớn hơn rồi cháu càng hiểu và có niềm tin vào cuộc sống hạnh phúc.
Tôi khẳng định mình có cuộc sống mãn nguyện, vui vẻ và hạnh phúc sau ly hôn, đủ tự tin để bên cạnh con gái, mang đến cho con nhiều điều mà khi cố gắng sống chung tôi không làm được. Nguyên nhân dẫn đến ly hôn không bao giờ giống nhau, vì thế tôi không nhắc đến ở đây, chỉ xin chia sẻ với các bạn một số điều cần làm sau ly hôn:
Đừng đổ lỗi cho người bạn đời của mình, bởi bạn nên hiểu lỗi không bao giờ thuộc về một người. Bạn thử nghĩ xem, người ta muốn mình quan tâm, mình lại không làm được, muốn mình nhẹ nhàng mình cũng chả làm được, muốn mình đối xử tốt với gia đình người ta nhưng vì muôn vàn lý do mình cũng không làm được…, vậy có phải lỗi cũng nằm ở mình không? Thậm chí khi người ta ngoại tình, các bạn cũng phải nghĩ do mình thiếu cái mà người tình của anh (chị) có, thậm chí chả phải vì người thứ ba họ tranh cướp mà do mình đẩy người của mình đến với họ. Chính xác là thế đấy! Bạn phải nghĩ rõ ràng mình cũng là người có lỗi khiến cuộc hôn nhân tan vỡ.
Đừng bao giờ tự hỏi mình hay hỏi người ấy những câu đại khái như: Tại sao tôi tốt thế mà anh lại đối xử với tôi như vậy nhỉ? 100% các bạn cũng có lúc công nhận họ tốt với mình mà mình không công nhận và cũng có lúc bạn sẽ không đối xử tốt với họ đâu. Mình không phải thánh nhân nên có lúc sẽ vì những điều chi phối mà trở thành một kẻ xa lạ, độc ác, kém hiểu biết trong mắt họ. Bạn hãy nghĩ có lúc họ cũng tốt với mình và có lúc mình cũng không tốt với họ.
Cái gì đã qua là cho qua, nghĩ thoải mái đi, khóc thoải mái đi nhưng chỉ trong vòng một tháng thôi. Trong một tháng đó, bất kể lúc nào bạn dành thời gian để nghĩ thì nên cố gắng tìm ra điểm mà mình chưa tốt, những điểm mình mắc lỗi, thậm chí tìm ra cả những lúc mình từng ngoại tình trong tư tưởng, hay ngoại tình thật sự để mà hiểu bản thân cũng đâu phải là người quá hoàn hảo.
Thường xuyên gọi điện trao đổi việc học hành của con, thậm chí nếu quá lâu người cũ không gọi cho con hãy gọi và yêu cầu trao đổi tình cảm với con. Không e dè, tự ái khi đề nghị cùng mình đưa con đi ăn, đi uống nước hay đi khám bệnh, họp phụ huynh, về thăm quê nội…
Không nghe những bản nhạc buồn, không xem những bộ phim quá ủy mị, hãy tìm những người bạn vui vẻ mà mình đã bỏ qua quá lâu rồi, nói hết với họ nhờ họ giúp đỡ mình tụ tập bạn bè, chém gió, mua sắm, phải nghĩ đến làm đẹp ngay lập tức. Đừng bao giờ nghĩ mình thay đổi cho đối phương ân hận, nuối tiếc mà phải nghĩ thay đổi cho mình cảm giác vui hơn, tự tin hơn. Hãy cùng con mình lên kế hoạch đi chơi với một nhóm bạn, hò hét, cười đùa cho thoải mái, tuyệt đối không nói xấu bố của con mình.
Nếu có thể bạn hãy lang thang tại Bệnh viện ung thư, tại đây bạn sẽ nhìn thấy rất nhiều người, trong đó sẽ có những đứa trẻ đang đấu tranh với sự sống, lúc đó bạn sẽ thấy mình còn may mắn chán. Sẽ chẳng còn nghĩ việc mất đi một người là điều gì đó quá lớn lao, nó không thể giống mình mất đi quả tim hay khối óc đâu, nên tại sao mình phải buồn? Không cười hô hố nhưng cũng đâu phải không thể mỉm cười mà trở về với cuộc sống thường ngày được.
Không bao giờ cố tìm người đàn ông chỉ để cho người cũ biết rằng mình cũng không phải loại vất đi. Hãy nghĩ mình sống cho cảm giác của mình, đừng mất niềm tin vào đàn ông mà hãy tin vào cảm xúc trong tim của bạn, nếu có thể yêu mà dẫn đến cuộc sống hôn nhân lần nữa thì cứ tiến thôi. Còn ngay cả khi bạn chỉ yêu một người mà bạn là người thứ ba, phải hiểu tuyệt đối không bao giờ phá hoại gia đình họ. Bạn phải nghĩ đấy là mình đang chiều trái tim mình một chút thôi, tình cảm vốn dĩ càng không phải là những gì vĩnh hằng, nhưng đừng vì những cái khác mà lãng phí tình yêu.
Có lúc bạn sẽ thấy rất yếu đuối, mệt mỏi, tức tối, muốn tạm dừng cái gọi là cuộc sống ấy nhưng đừng vội lo lắng. Cứ nghĩ đi, cứ buồn đi rồi alô cho người bạn thân nhất bảo mình vừa nghĩ thế đấy, thể nào bạn cũng nói: Mày điên à. Lúc đó bạn sẽ nghĩ đúng là điên, ngủ dậy trời lại sáng, cảm giác đó không còn nữa. Mình lại vui ngay thôi mà.
Những điều chia sẻ ở trên, có điều tôi tự nghĩ và tự làm, có điều vô tình tôi tìm được cách để khiến mình suy nghĩ tích cực hơn. Xin được chia sẻ cùng các bạn.
Tâm sự của độc giả tên Chi.
Câu chuyện của bạn mang lại ý nghĩa rất tích cực, suy nghĩ rất lạc quan, chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống, đừng vì một người không yêu mình mà làm mình trở nên buồn bã, ủ rũ. Ai cũng mong được như vậy, nhưng trái đất có rất nhiều người, mỗi người lại có một trái tim có mức độ chịu tổn thương hay mạnh mẽ khác nhau, nên phải học dần, nhưng nhất định phải suy nghĩ lạc quan, tin tưởng vào tương lai.
Còn các bạn thì sao, bạn có làm được như tác giả bài viết này, dù như thế nào vẫn mong bạn được vui vẻ hạnh phúc nhé.