Trước ngày phá thai anh vẫn đòi quan hệ thêm một lần
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Người Yêu Cũ

Trước ngày phá thai anh vẫn đòi quan hệ thêm một lần

Ngày mùng 8/3 năm ấy, trong khi người ta đi chơi tung tăng vui vẻ với nhau, tôi được anh đưa đi phá thai. Tôi không dám thể hiện ra ngoài với bất cứ ai và cũng không nói cho anh biết rằng mình buồn, nhưng trong trường hợp ấy có ai lại không buồn?

Tôi 21 tuổi, về ngoại hình tôi tự tin cho mình điểm tám. Tôi cao 1,70m, không xinh kiểu mắt to, môi hồng da trắng như mấy em hot girl, bù lại ông trời phú cho vẻ đẹp sắc sảo, mặt trái xoan, tóc đen dài, mắt đen lá răm, mũi cao, đường nét rõ ràng. Đi ra ngoài ai cũng khen tôi có vẻ đẹp hiện đại pha lẫn cổ điển.

Về học thức, tôi đang theo học tại một trường quốc tế ở Việt Nam, học tập, giao tiếp và thi cử đều bằng tiếng Anh. Tuy nhà có điều kiện nhưng tôi không dựa dẫm hay chỉ biết ngửa tay xin tiền bố mẹ. Tôi tự kiếm cho mình việc làm thêm ở một tiệm fast food của Hàn Quốc để có tiền tiêu và mua những món đồ mình thích. Từ điện thoại, đồng hồ, sách vở, quần áo hay đồ dùng học tập tôi đều tự mua bằng tiền mình làm ra và tiết kiệm được, chỉ có tiền học vẫn phải dựa vào bố mẹ vì học phí trường tôi mỗi kỳ cũng hết cả trăm triệu.

Nói như vậy để mọi người hiểu rõ tôi không phải người xấu xí, hay dựa dẫm, ỉ lại hay tiểu thư đỏng đảnh, vô dụng. Tôi và anh quen nhau năm tôi 19 tuổi, yêu được gần ba năm. Anh sinh năm 87, là kiến trúc sư, khi ấy đang làm việc cho một công ty gần nhà tôi. Chúng tôi quen nhau do anh tiến tới làm quen trước. Sau gần một tháng anh ngỏ lời yêu. Trước khi nhận lời yêu anh, tôi đã nói trước và bộc bạch hết về hoàn cảnh nhà mình: Bố mẹ ly dị khi tôi vừa lọt lòng, tuổi thơ tôi sống với ông bà ngoại ở một vùng quê nghèo khó, mẹ đi làm ăn xa. Tôi lớn lên trong sự yêu thương của ông bà nhưng thiếu thốn tình yêu từ cha mẹ. Cha dượng bây giờ của tôi có tính lăng nhăng và vì "khác máu tanh lòng" nên tôi không có được sự che chở của bố. Mặc dù vậy, tôi vẫn luôn biết ơn cha dượng vì đã cho tôi ăn học đầy đủ.

Trước ngày đi phá thai, anh đòi quan hệ lần nữa...

Anh nghe, chấp nhận, hứa sẽ bảo vệ che chở tôi cả cuộc đời này. Tôi bị thuyết phục trước sự chân thành, tự tin, vẻ ngoài tử tế và thái độ quyết đoán của anh. Tôi gật đầu đồng ý. Thời gian đầu yêu nhau, tôi thực sự chìm trong hạnh phúc. Có lẽ vì chưa bao giờ được người đàn ông nào chăm sóc và che chở như anh nên tôi rơi vào hạnh phúc quá nhanh. Mẹ biết chuyện, một mực ngăn cản vì tôi với anh không hợp tuổi (tôi sinh năm 93, anh sinh năm 87). Thêm nữa vì hoàn cảnh của tôi như vậy nên tôi không muốn tôi yêu sớm. Tôi thẳng thắn nói chuyện với anh, rằng không hợp tuổi nên muốn dừng lại. Anh nói mẹ anh đã đi xem, tuổi chúng tôi chỉ hơi kị chút xíu, không có gì đáng lo.
Sau đó anh xin phép đến nói chuyện với mẹ tôi, hứa với mẹ sẽ chăm sóc và che chở cho tôi cả đời bởi biết hoàn cảnh và rất thương tôi. Không cần nói cũng biết, tôi hạnh phúc đến nhường nào. Anh đưa tôi về ra mắt bố mẹ anh, anh cũng sang nhà tôi, điều ấy khiến tôi mơ về một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc trong tương lai. Gần ba tháng yêu nhau, anh lấy đi sự trong trắng của tôi (trong một lần tôi đang ngủ say), sau nhiều lần bị tôi từ chối. Nói ra chắc chẳng ai tin vì làm gì có đứa dở hơi nào lại tin là vào nhà nghỉ chỉ để nghỉ ngơi thôi, bởi anh quá mệt với công việc bận rộn. Ấy vậy mà tôi tin (đến giờ nghĩ lại cũng chẳng hiểu sao mình tin được).

Khi tôi tỉnh dậy mọi chuyện đã muộn. Anh hứa sẽ chịu trách nhiệm và bên tôi cả đời dù có chuyện gì đi nữa. Lần đầu tiên của tôi kết thúc với cơn đau tê người. Tôi không phải người dễ dãi, bằng chứng là ngày còn đi học cũng có mối tình học trò dài một năm, chỉ dừng ở những cái nắm tay, không bao giờ hơn. Chẳng hiểu sao tôi luôn mù quáng tin và nghe theo anh, chẳng mảy may nghi ngờ kể từ những ngày đầu gặp gỡ; cho tới giờ vẫn thế. Tôi biết mình ngu dại nhưng không hiểu sao lý trí chẳng bao giờ kháng cự lại được. Chỉ duy nhất với mình anh là vậy, với người khác tôi rất quyết đoán, đúng mực.

Kinh nghiệm giới tính của tôi bằng không do tôi lớn lên ở quê từ nhỏ, không tiếp xúc với internet hay báo đài gì nhiều. Kỷ niệm yêu nhau một năm, tôi có thai. Việc ấy quá sức đáng sợ với một đứa con gái mới chưa đầy 20 như tôi. Anh thuyết phục tôi bỏ đi mầm sống trong bụng vì khi ấy tôi còn chưa chín chắn, anh cũng chưa có việc ổn định. Anh hứa sẽ cưới tôi, không bao giờ bỏ tôi, sẽ chịu trách nhiệm cả đời. Tôi khi ấy chỉ dám nghĩ đến những lời dị nghị của mọi người, và sợ hãi nên nghe theo anh.

Trước ngày đi phá thai, anh đòi quan hệ lần nữa...

Ngày mùng 8/3 năm ấy, trong khi người ta đi chơi tung tăng vui vẻ với nhau, tôi được anh đưa đi phá thai. Tôi không dám thể hiện ra ngoài với bất cứ ai và cũng không nói cho anh biết rằng mình buồn, nhưng trong trường hợp ấy có ai lại không buồn? Tôi đau khổ, dằn vặt bản thân, cảm giác tội lỗi và tủi thân bám theo đến tận giờ. Trước khi phá vài ngày, anh dỗ tôi cho anh quan hệ một lần. Mãi tôi cũng đồng ý, chính tôi cũng chẳng hiểu tại sao không thể từ chối anh chuyện gì. Chắc tôi quá yêu nên thành ra mù quáng.

Sau đó anh chuyển công ty, nơi anh làm xa hơn, lại phải đi công trường nên tôi và anh gặp nhau không được nhiều như trước. Yêu nhau được hai năm, chúng tôi có đôi lần xảy ra cãi cọ, nguyên nhân chỉ có mỗi vấn đề tình dục. Lần nào anh hẹn gặp cũng với mục đích cuối cùng là đến nhà nghỉ. Dù là đi chơi ở đâu, anh cũng chỉ qua loa nhanh nhanh, chóng chóng để đi nhà nghỉ. Thậm chí tôi đến tháng, đau bụng quằn quại mà anh cũng chỉ quan tâm đến việc tôi hết chưa để đi nhà nghỉ.

Tôi có thai lần hai...và anh dỗ bảo đi phá...

Tháng năm vừa rồi tôi phát hiện mình lại có thai. Anh không hỏi tôi muốn thế nào, chỉ nói sẽ đưa tôi đi giải quyết. Tôi đau lắm vì dù chưa thành hình nhưng nó là máu mủ của tôi, tôi mang nó trong mình, dù vậy tôi không nói với anh. Tôi cảm nhận rõ sự hụt hẫng, đau đớn và trống rỗng trong lòng. Anh an ủi, lại hứa sẽ không bao giờ bỏ tôi, sẽ chịu trách nhiệm, yêu thương, chăm sóc và ở bên tôi cả đời. Tôi vẫn yêu, vì thế lại tin anh với niềm tin về một gia đình trong tương lai.

Thời gian sau đâu vẫn hoàn đấy, thậm chí anh còn bận hơn. Tháng chín, trong một lần anh đòi hỏi, tôi từ chối, chúng tôi lại to tiếng. Anh đòi chia tay, đúng lúc tôi chuẩn bị ôn kỳ thi quan trọng nhất, gia đình xảy ra trục trặc. Lý do là tôi quá trẻ con, không chu đáo và anh cần một người có thể chăm sóc anh, cũng như sự nghiệp của anh. Cay đắng hơn nữa, anh nói tuổi chúng tôi không hợp và mẹ anh bảo "giải tán đi thôi". Tôi hỏi sao khi trước anh nói khác thì nhận được câu trả lời "Khi ấy là chém gió, đàn ông nào khi yêu chả nói phét".

Tôi như sụp đổ hoàn toàn, ngày tháng ấy có hôm tôi thức trắng đêm, chỉ biết khóc sưng mắt. Tôi bị sốc mỗi bữa chỉ ăn được vài thìa cơm, ăn vào lại nôn ra hết, sụt ba kg. Tôi dằn vặt mình, cảm thấy lỗi cũng một phần của mình vì đã nói hỗn với anh khi cãi vã. Sau khi chia tay được một tuần, gia đình anh giới thiệu cho anh một người khác, anh xem mặt xong không thích vì "không xinh và ngon như em". Sau chia tay, anh vẫn đòi hỏi dỗ ngọt tôi đi nhà nghỉ. Vẫn còn yêu anh nên tôi lại mù quáng. Tôi dùng đủ mọi cách níu kéo, kể cả chuyện đồng ý đi "nghỉ" với anh. Anh xin tôi giữ kín chuyện ấy, tôi không hỏi lý do vì sao nhưng vẫn chẳng nói với ai.

Sau một thời gian tôi cố gắng , anh đồng ý sẽ cho cả hai một cơ hội để tôi tự sửa mình, đáp ứng nhu cầu tình dục và không được nói hỗn với anh nữa. Tôi đồng ý, đến ngày hôm sau anh lại tìm cách xoay, rồi nói muốn được tự do, tìm được chân trời mới rồi và sẽ đi làm ăn trong Nam (trong khi trước đó tôi thuyết phục anh cùng vào Nam với mình thì anh từ chối đủ đường).

Tôi vẫn còn nặng tình nhưng cũng hận anh nữa. Có thể nói anh là người yêu đầu của tôi, tôi chưa yêu ai nhiều như anh, lâu như anh, chưa tin ai như thế. Thêm nữa, tôi luôn bị dằn vặt về hai đứa con còn chưa thành hình của mình. Giờ tôi muốn níu kéo chuyện tình cảm này, muốn anh phải chịu trách nhiêm với lời hứa, hành động và việc làm của mình với tôi. Tôi không muốn giấu nữa, muốn nói chuyện cho bố mẹ anh biết mình đã có thai với anh thế nào, anh dỗ tôi phá thai và hứa với tôi ra sao, bởi tôi biết mẹ anh cũng góp phần phản đối chuyện này vì tuổi tác.

Tôi muốn xem, sau khi biết được sự việc tày đình ấy, hai bác ấy có phản đối nữa không, sẽ khuyên con trai mình thế nào để có thể sống ngẩng cao đầu cả đời, không hổ thẹn với lương tâm, nhất là cả bố và mẹ anh đều là nhà giáo đã về hưu...

Nhưng mà, kết quả thật đau lòng... họ dửng dưng như không có chuyện gì còn tôi là kẻ có tội là đứa con gái hư hỏng... Tôi đau đớn tuyệt vọng vô cùng... tôi chả còn gì, hai đứa con vô tội của tôi cũng mất, người đàn ông yêu tôi rốt cuộc chỉ vì tình dục...

Tôi mất trắng, chả còn gì cả...

TuThuoc24h