Yêu chân thành mà cứ khổ là sao!!!
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Yêu chân thành mà cứ khổ là sao!!!

Rất nhiều người nói rằng đàn ông Việt Nam chung thủy và chịu khó, tuy có chút gia trưởng nhưng lại rất yêu vợ thương con. Và trong câu chuyện này một độc giả tâm sự về tình yêu của mình mọi người theo dõi nhé.

Rất nhiều người nói rằng đàn ông Việt Nam chung thủy và chịu khó, tuy có chút gia trưởng nhưng lại rất yêu vợ thương con. Và trong câu chuyện này một độc giả tâm sự về tình yêu của mình mọi người theo dõi nhé.

Anh lạnh lùng bảo muốn phá thai thì làm ở Mỹ tốt hơn Việt Nam. Nếu muốn giữ thai tôi phải nuôi một mình, nuôi không nổi thì cố đến khi con học mẫu giáo đem về Việt Nam anh nuôi.

Tôi ở Mỹ từ nhỏ, năm nay 30 tuổi, từng có chồng và một con riêng 10 tuổi. Hai năm trước tôi quen một anh ở Việt Nam qua Facebook, 28 tuổi. Sau đó tôi về Việt Nam thăm gia đình, chúng tôi bắt đầu yêu nhau. Anh nói không ngại khi tôi đã có một đứa con riêng. Tôi thấy anh rất hiểu biết, thông cảm và yêu thương mình nên tin tưởng trao hết cuộc đời cho anh.

Sau một tháng ở Việt Nam, tôi quay lại Mỹ tiếp tục làm việc. Tình yêu tôi dành cho anh càng ngày càng sâu đậm, không thể nào diễn tả được. Khoảng hai tháng sau tôi lại về Việt Nam nhân ngày sinh nhật anh. Hai đứa tôi rất trân quý những giây phút khi ở bên nhau. Tôi đã trao đổi với anh về hoàn cảnh của mình, rằng con tôi sinh ở Mỹ và học bên đó nên hai mẹ con sẽ không về Việt Nam sinh sống được, nếu anh yêu thì chỉ còn cách chúng ta sẽ sống ở Mỹ thôi. Anh đồng ý qua bên Mỹ sống với tôi và con.

Sau một tháng đi chơi với anh và gia đình, tôi càng lúc càng muốn sống trọn đời với người này nên quyết định bay về Mỹ viết thư mời cho anh qua Mỹ du lịch. Qua đây hai đứa xảy ra rất nhiều mâu thuẫn, ngày nào anh cũng chơi game, kè kè bên mình chiếc điện thoại. Tôi nhiều lần nhắc nhở nhưng anh bảo làm thế để xả stress, tôi cũng đồng ý.

Rồi tôi phát hiện mình có thai được một tháng, anh nói để anh về Việt Nam xong rồi qua lại khi tôi gần sinh. Từ lúc tôi có bầu, ngày nào anh cũng gây gổ, cái tôi của hai đứa quá cao nên mỗi lần tranh cãi anh chỉ muốn tôi làm hòa trước. Tôi cảm thấy mệt mỏi, sau ba tháng giận dỗi, chúng tôi đã đi đến thỏa thuận cùng giảm bớt cái tôi.

Anh qua đây ba tháng trời không chịu kiếm việc làm thêm. Tôi đã kiếm được việc phụ bếp cho anh làm, 12 tiếng được trả 100 USD. Làm được bốn tiếng anh đã nhắn tin nói muốn tìm việc khác, công việc này không phù hợp. Tôi buồn quá vì thấy anh chịu cực không được. Tôi gọi về cho mẹ anh để chia sẻ, bác nói ở Việt Nam anh nhiều bằng cấp mà không làm được việc gì quá một tháng, chỉ biết mượn tiền gia đình đi chơi, mua sắm. Bác còn nói tôi và anh phải có trách nhiệm khi tạo ra đứa bé, đừng buồn sẽ ảnh hưởng đến thai  nhi.

Tôi chia sẻ với anh nhưng anh lại gọi về cho chị gái nói xấu tôi, cho rằng tôi ham tiền, ham nhà lầu xe hơi. Tôi nghe được tức giận và nói thẳng với anh "Em thích nhà lầu xe hơi thật nhưng tự tay làm ra, chưa bao giờ làm chuyện phạm pháp hay đi ăn cướp để làm của mình. Em chưa bao giờ xin anh một đồng để đóng tiền trường cho con em, sao anh lại nói như thế?". Anh bảo: "Giờ em chịu thì anh về Việt Nam mở phòng tạ, sau đó sẽ gây dựng sự nghiệp vài năm ổn định rồi qua đây đỡ khổ. Nếu em không chịu thì còn thời gian bên này anh sẽ đưa em đi phá thai, chăm sóc cho em rồi mới yên tâm về Việt Nam". Tôi nghe xong lòng tan nát.

Tôi nói anh cứ về Việt Nam đi, con mình em sẽ nuôi. Tôi đặt ngay vé máy bay cho anh về Việt Nam, thấy anh rất vui khi muốn thoát ra khỏi cái trách nhiệm lớn lao này. Vài ngày sau tôi gọi về cho mẹ và chị gái anh để khuyên anh nên nghĩ đến con, anh nói không thể sống với tôi được, thấy không có hạnh phúc. Tôi muốn phá thai thì anh khuyên nên phá thai ở Mỹ tốt hơn ở Việt Nam. Còn nếu tôi muốn giữ thai nuôi một mình, nuôi không nổi thì cố đến khi con học mẫu giáo sẽ đem về Việt Nam anh nuôi, rồi làm giấy tờ để sau này tôi muốn thăm nó phải có sự đồng ý của anh.

Tôi thấy mình quá ngu ngốc khi yêu nhầm một con người vô lương tâm như anh. Tôi đã quyết định từ bỏ người đàn ông này rồi, giờ tôi chỉ biết ngậm ngùi thêm một lần nữa vấp ngã trong tình yêu và có thêm một đứa con nữa. Tôi viết lên những dòng tâm sự này mong được các bạn chia sẻ và cho tôi lời khuyên.

Chia sẻ cùng độc giả:

Cảm ơn bạn đã tin tưởng gửi tâm tư đến với chúng tôi.

- Một độc giả có tên Tuyet Lieu phản hồi “Chị sai rồi. Người như thế không phải là VÔ LƯƠNG T M. Phải gọi là TÁN TẬN LƯƠNG T M mới đúng. Hắn giả bộ yêu chị để được chị đem đi. Hắn tưởng sang Mỹ sướng như lên Thiên Đàng, chỉ ăn chơi mà kg phải làm việc (!) Sang tới đó, phải làm phụ bếp sao hắn chịu được?  người này chỉ muốn sướng riêng tấm thân thôi. Hắn muốn 2 vợ chồng ở hai nơi, mỗi tháng chị gửi về cho hắn chừng 500 đô là hắn vui và thương chị ngay... Sống ở Mỹ, làm sao hắn thể hiện cái thói CHỒNG CHÚA vợ TÔI ra được? Thôi, nếu kg BYE được thì cũng nên AU REVOIR hắn đi. Con mình mình nuôi. Hạnh phúc sẽ đến từ 2 đứa trẻ thơ ấy... Đừng dại mà dính vào hắn nữa.”

- Độc giả có tên là Khongten Quách đồng cảm để lại phản hồi “Chị này! chị sinh con ở Mỹ, có chương Trình WIC và Medicare lo, chị không may gặp người như thế âu cũng là số phận. Nếu Anh ấy, còn chút lương tâm thì thôi, không thì chị cứ đệ đơn lên sở xã hội. Anh ta có chạy cũng không thoát được việc phải Child Support đâu.”

- Độc giả thứ 3 có ý khiến hơi khác đám đông “bạn đã lớn lên ở một nền văn hóa khác, bạn không biết đàn ông Việt sĩ diện, chưa kể anh ta lại có bằng cấp. Tất nhiên có thể làm chỗ này chỗ kia không phù hợp do anh ta không kiên nhẫn. Tuy nhiên ở VN anh ta được tôn trọng, còn qua Mỹ chả có gì. Dù việc bạn nói là 3000USD/tháng so với ở VN lĩnh lương 300 USD. Nhưng tôi nghĩ với công việc rửa bát chỉ là công việc tay chân chẳng được ai tôn trọng cả. Thật đáng buồn. Tôi nghĩ anh ta đã vỡ mộng khi qua Mỹ. Việc tốt nhất lúc này là bạn hãy để anh ta trở về VN, tình yêu quan trọng, nhưng sự cô đơn khi xa nhà thì không chịu được đâu. Còn vấn đề em bé. Đúng là bỏ đi là một cách vô tình, nhưng thực sự đó là cách để bớt rắc rối sau này. Quyết định là ở bạn nhưng tôi nghĩ bạn nên yêu người bên đó hơn là VN. Người VN văn khóa khác, cuộc sống và quan điểm khác. Trừ những người thích nghi tốt thì mới được, còn không chả ai muốn qua Mỹ để rửa bát hay làm Nail đâu/ Chúc bạn sớm bình tâm”.

Đây là 3 trong nhiều phản hồi tuy có hơi khác nhau nhưng đều cho chị lời khuyên từ bỏ anh ấy, và chúng tôi cũng vậy, bạn không cần từ bỏ đâu, anh ta chạy mất tiêu rồi, nếu đã không yêu thì thôi kết thúc, bạn cũng đừng bi quan về cuộc sống này, cuộc đời này công bằng lắm không khổ trước sẽ khổ sau, bạn đã khổ trước rồi thì sau này bạn sẽ nhận lại hạnh phúc thôi, hãy lấy 2 đứa con làm niềm vui. Hạnh phúc sẽ tự đến với ai sống có trách nhiệm và yêu thương thật lòng. Chúc bạn sức khỏe và hạnh phúc.

TuThuoc24h.net