Em trưởng thành rồi đấy! Em có thể tự lo được cho cuộc sống của mình rồi đấy! Em có thể bắt đầu đem niềm vui đến cho những người em yêu thương nữa...
Nhưng.. em mệt lắm!
Không biết đã bao lâu em không nói với một ai đó rằng: "Em mệt lắm, em buông có được không?" . Vì em biết dù em có mệt, thì vẫn phải cố gắng tự làm mọi thứ, tự lo cho bản thân để không phải phụ thuộc vào bất kỳ ai. Một đứa con gái mạnh mẽ là khi bản thân nó muốn được yếu đuối nhưng không thể, là khi nó muốn được đứng sau một người nhưng phía trước lại chẳng có ai, là những lúc muốn hét lên thật to, muốn được khóc thật đã đời nhưng rồi lại vẫn mỉm cười với tất cả.
Có những lúc yếu lòng, muốn kệ hết những thứ ngoài kia để cho ai đó thay em lo liệu mọi điều. Nhưng rồi bản thân nhận ra, mình không đủ tin tưởng dành cho người đó, dù người ta có làm bao nhiêu đi nữa thì vẫn luôn cảm thấy thiếu một điều gì đó. Có lẽ cảm động thì có nhưng rung động thì không...!
Xin lỗi vì không thể tự ích kỷ cho bản thân mình, vì không thể chỉ nhận mà không cho đi, vì không làm được những điều mà mình mong muốn, vì không thể quên đi những thứ không đáng nhớ...
Hóa ra trưởng thành chẳng phải như em vẫn nghĩ, hóa ra mạnh mẽ lại mệt mỏi đến vậy... Hôm nay em mệt thật rồi, không muốn mạnh mẽ nữa đâu...
Tuthuoc24h.net