Sinh con ra nhưng không thể cho con một mái ấm trọn vẹn là điều mà những người làm cha mẹ lo sợ, vì thế con cái chính là sợi dây liên kết trong gia đình. Nhưng khi tình yêu đã đến bờ vực liệu sợi dây này có thể giữ nổi không.
Chúng ta đến với tâm sự của một ông bố trẻ sau đây nhé:
"Thương gửi con gái yêu của ba!
Đây là những dòng chữ thân thương nhất ba gửi đến con, cũng là những lời của một người đã tạo ra con, sẽ luôn từng ngày ở bên con, theo dõi, chăm sóc và lo lắng cho con trong cuộc đời này. Thời gian tới đây, có lẽ con sẽ không còn được sống như những gì trong 3 năm qua cả gia đình mình đã có. Một cuộc sống khác của con sẽ bắt đầu, ba mong con sẽ đón nhận và hiểu về nó khi trưởng thành.
Con ơi! Ba mẹ sắp ly hôn rồi. Cuộc tình hạnh phúc mà ba mẹ đã xây nên giờ đây đặt dấu chấm hết. Thật lòng, ba không muốn như thế, chưa bao giờ muốn thế. Vì con, vì đứa con gái bé bỏng thân thương, ba đã không cho phép mình đánh mất đi hạnh phúc đã tạo. Mỗi khi nghĩ đến, ba lại hận cuộc sống này sao lại sinh ra con, ban cho con một gia đình có cha có mẹ nhưng lại để con hàng đêm phải mất đi tình yêu thương, vỗ về của một trong hai người.
Người đời nói, con cái luôn là sợi dây để níu kéo tình cảm của cha mẹ. Thế nhưng, cuộc tình này có lẽ không thể nữa rồi con à dù ba đã tìm đủ mọi cách để giữ lại mẹ cho con, mong mẹ con một lần hồi tâm chuyển ý để gia đình chúng ta luôn được vui vẻ hạnh phúc sống mãi bên nhau. Vậy mà mọi thứ ba làm đều được đáp lại bằng hai chữ thất bại. Con còn quá nhỏ nên không thể hiểu được điều gì đang xảy ra với ba mẹ mình.
Ba không trách mẹ con vì quyết định như vậy bởi trong sự quyết định này cả ba và mẹ luôn có lỗi. Ba hiểu tính mẹ con rất thích ngọt ngào, không hiểu sao lần này lại cương quyết đến thế. Có lẽ một ngày nào đó con sẽ hỏi tại sao ba và mẹ lại chia ly khi đã có con là niềm vui, hạnh phúc? Tại sao mẹ con lại không nghĩ đến cảm giác và tâm lý của con khi rời bỏ cha? Có lẽ câu trả lời sẽ có khi con gái ba khôn lớn.
Sống với nhau bốn năm qua, ba mẹ luôn không cùng một suy nghĩ, không cùng ý kiến và không cùng điểm chung. Từ khi con được sinh ra, ba cứ nghĩ mọi chuyện sẽ được giải quyết trên tình thương mỗi người dành cho con để vun đắp hạnh phúc gia đình và xóa đi những điểm không chung ấy. Có lẽ nó chính là sự sai lầm về ý nghĩ của ba, hạnh phúc không được xây dựng trên tình thương chung dành cho con mà là dành cho nhau.
Từ trước đến giờ, chưa bao giờ dù một lần duy nhất ba mẹ có thể ngồi nói chuyện êm ái với nhau trong vòng vài câu nói. Nếu có chăng chỉ sau ba câu là nhận lại sự bốc đồng. Đây có thể là nguyên nhân mẹ con quyết định ly hôn. Dù sau này ba mẹ có ra sao đi nữa thì con gái của ba luôn là cục vàng, mọi điều hạnh phúc nhất của ba sẽ dành cho con.
Ba biết, ở tuổi này con chưa hiểu thế nào gọi là sự chia ly. 30 tháng tuổi, nhìn con vui chơi hồn nhiên nhắc ba nhắc mẹ mà ba nghẹn lòng và rơi nước mắt. Ba trách mẹ con sao không cho cả hai một cơ hội nữa để làm lành và sống bên con. Ba trách bản thân mình sao quá vô tâm, không thường xuyên quan tâm mẹ con như trước kia từng làm trong thời gian tìm hiểu. Ngày mai đây, mỗi đêm con sẽ phải sống trong sự thiếu thốn tình thương của một trong hai người, ba hứa sẽ đánh đổi tất cả mọi cái có thể để cho con gái luôn được cuộc sống vui khỏe, hạnh phúc và ấm áp nhất theo thời gian. Yêu con!”
Cảm ơn anh đã tin tưởng gửi tâm sự đến chúng tôi.
Chúng tôi xin chia buồn với giai đoạn khó khăn của gia đình anh và xin phép góp ý với anh thế này:
Bố mẹ là những người mặc nhiên yêu con vô điều kiện, và sẽ thế nào khi bố mẹ đã không còn yêu, nhưng câu chuyện của anh thì khác đọc tâm sự của anh tôi thấy 2 người vẫn còn yêu, hãy thử cho nhau một cơ hội, dẹp bỏ cái tôi nói hết nỗi lòng và mong sự tha thứ của đối phương.
Đúng là chúng ta thường nhận ra giá trị của 1 điều gì đó là khi chưa có được và khi mất đi. Anh đã biết rằng bản thân anh không còn quan tâm vợ như khi còn tìm hiểu nhau và bây giờ anh vô tâm nên mọi chuyện ngày càng tệ, anh là một người đàn ông dũng cảm khi đã nhận lỗi lầm về mình, tôi nghĩ anh sẽ biết trân trọng hạnh phúc mai sau. Nên anh hãy cố gắng thêm một chút nửa thôi, bởi tôi biết trái tim người mẹ nào cũng hướng về con, họ cũng mong muốn tạo dựng hạnh phúc trọn vẹn cho con như anh lúc này, nhường nhịn vợ một chút thì có gì là sai anh sẽ được nhiều hơn mất trong chuyện này. Hy vọng cô ấy có thể thấy được bài viết này của anh, để cảm nhận sự thấu hiểu của anh.
Chúc gia đình anh hàn gắn với nhau có cách giải quyết êm xuôi và hạnh phúc đầm ấm với nhau.