Bạn là người tiết kiệm hay keo kiệt, theo tôi nếu việc chi tiêu của bạn chỉ ảnh hưởng đến bản thân là tiết kiệm, nếu việc chi tiêu tính toán của bạn làm lợi cho bạn mà ảnh hưởng không tốt đến người khác là keo kiệt.
Chúng ta đừng sống keo kiệt chỉ nghĩ đến lợi của bản thân, bạn có thể qua mặt được nhân thế khi còn sống nhưng khi hết kiếp bạn sẽ trả giá khi ở cõi bên kia.
Có câu chuyện Phật Giáo thế này!
Cứ trước khi dùng cơm thì 2 vị đệ tử của đức Phật là ngài Xá Lợi Phất và ngài Mục Kiền Liên đều vận công để xem tình hình khốn khổ của chúng sanh trong 3 đường ác là địa ngục, ngạ quỷ và súc sinh. Xem có thể cứu họ được nữa không.
Trong một lần quan sát thì Tôn giả Mục-Kiền-Liên thấy ở ngạ quỷ có ngạ quỷ rất khổ sở và đáng thương, cái cụng thì to như núi mà không ăn uống được gì đưa thứ gì vào miệng cũng biến thành vô vàn mũi kim bằng sắt còn đưa nước đến miệng thì biến thành máu. Thân hình như cột nhà cháy, tóc tai dựng đứng, miệng hay khạc ra lửa tự đốt cháy mặt mày, và lúc nào cũng khóc kêu than.
Thấy ngạ quỷ quá khổ sở Mục Kền Liên đến hỏi:
- Ngươi tạo nghiệp gì mà phải chịu khổ sở vậy.
Ngạ quỷ cố gắng đáp:
- Bất kỳ ai làm ra tội ác trong quá khứ hiện tại và tương lai đều bị kính trí huệ của đức Phật soi rõ, không bỏ sót một điều gì, chính vì vậy tôi như hôm nay là phạm tội rất nặng, tội cả tôi ngài cứ đi hỏi Đức Phật sẽ rõ, tôi đã đói và khát quá không thể trả lời Ngài được. Xin Ngài tha lỗi. Rồi ngạ quỷ tiếp tục rên rỉ, Mục Kiền Liên chào rời đi để nhanh chóng tìm đức Phật để hỏi cho rõ. Đúng lúc đức Phật đang thuyết giáo nghĩa cứu cánh với rất đông tỳ kheo, nghe Mục Kiền Liên thắc mắc, đức Phật nhân cơ duyên này mà nói với các đệ tử đang có mặt ở nơi đó.
- Ta sẽ nói cho rõ, các ông hãy nghe cho kỹ. Và ngài bắt đầu kể
Ngày trước trong thành Xá Vệ có một gia đình giàu có nhờ buôn nghề ép mía lấy nước ngọt bán, buôn bán tấp nập kẻ ăn người ở cứ ra ra vào vào. Thời bấy giờ trời rất nóng và có một vị Bích Chi Phật, ông hay đi ra ngoài để hóa độ chúng sinh và mắc phải bệnh hay khát nước, người ta thấy vậy bày ông đến xin uống nước mía ép, ông cũng quyết định đến.
Ông chồng nhà giàu nghe tin sắp có Bích Chi Phật đến thăm nên rất vui mừng hoan hỉ, nhưng bận công việc phải ra ngoài nên căn dặn vợ ở nhà phải cung kính cúng dường nước mía cho Bích Chi Phật, người vợ đồng ý ngay.
Đến khi Bích Chi Phật đến người vợ mới nảy sinh những suy nghĩ “nước mía ép rất quý, trước giờ chưa cho ai uống không, nếu lần này cho thì ắc sẽ có nhiều kẻ đến xin”, nên tâm tính keo kiệt nổi dậy, bà lấy một cái ly sắt đổ nước bẩn vào rồi cho một ít nước mía lên trên, để vị Phật Sư kia không phát hiện, nhưng khi mang lên thì Bích Chi Phật nhìn thấy là nhận ra ngay, ông bèn đổ nước bẩn đó đi, dùng nước sạch rửa sạch sẽ cái ly rồi chào ra về.
Tưởng chuyện này sẽ không ai biết ngoài 2 người nhưng đến ngày bà vợ chết đi bị đọa xuống địa ngục sống cảnh như hiện giờ đói khát, lửa thiêu đốt, kiếp khổ này phải chịu đến 90 ngàn năm mới hết.
Đức Phật thuyết giáo nhân duyên của người đàn bà chịu khổ sở trong ngạ quỷ khiến ai nấy cũng cũng từ bỏ tính keo kiệt tham lam, sợ chuyện sinh tử, rồi xin phép lui về.