00:00 chào ngày mới, tớ đã không định sẽ viết những dòng này nhưng ngay khoảnh khắc chuyển giao ngày ấy cậu lại nhắn tin cho tớ, tớ mãi vẫn chưa đủ dũng cảm để nói trước mặt cậu câu này:" Đừng thương tớ nữa có được không?"
Tớ không muốn cậu buồn, tớ không muốn cậu hy vọng với thứ tình cảm chẳng thể nào nên đôi này
Chúng ta học chung với nhau từ lớp 6 cậu nhỉ, rồi chúng ta chơi thân với nhau, cạnh tranh quyết liệt với nhau trong học hành, cùng nhau vào đội tuyển, cùng trải qua thanh xuân cùng nhau... chỉ là mãi chúng ta chẳng thể đi chung một con đường về sau mà thôi
Ai cũng trách tớ sao mà máu lạnh vô tình đến thế, tấm chân tình của cậu ai cũng nhìn thấu sao chỉ có tớ là không. Tớ là người hiểu rõ nhất chứ, ngay khi mọi người chưa phát hiện ra thì tớ đã cảm nhận được điều đó, nhưng cậu à tớ chẳng đáp lại tình cảm vĩ đại đó thì tớ biết phải làm sao đây?
Càng lớn chúng ta càng khác nhau về rất nhiều thứ, khoảng cách ngày càng xa cả về địa lý và tình cảm, quan điểm sống khác nhau, mục tiêu khác nhau, hai đường thẳng song song thì làm sao có thể giao lại được đây cậu hỡi
Năm tớ 15 tuổi, đúng vào ngày sinh nhật của tớ, cái Yến chạy đến đưa tớ chiếc đồng hồ màu xanh ngọc biếc đúng kiểu tớ thích và bảo là cậu tặng và chẳng nói thêm lời nào. Những hôm sau cũng chẳng thấy cậu lên lớp thế là tớ vẫn chưa nói lời cảm ơn. Nhưng ẩn đằng sau đó lại là cả 1 câu chuyện làm tớ xúc động, làm tớ nghẹn ngào. Cậu, cậu học sinh còn quá bé để có thể có đủ tiền để mua chiếc đồng hồ đó và rồi cậu đã nhịn buổi ăn sáng trong khoảng thời gian dài để có đủ tiền mua quà, mua được thứ mà tớ muốn. Cậu bảo:"Cậu biết tại sao tớ chẳng gói món quà ấy lại không? Vì tớ chỉ có đủ số tiền đó chẳng hơn chẳng kém, nên tớ cũng ngại lắm nhưng hết cách rồi, tớ sợ đứng trước cậu chẳng dám mở lời, chẳng dám trao quà nên đã nhờ cái Yến làm giúp tớ, cậu đừng trách tớ nhé" . Tớ làm sao trách được đây, tớ cảm động đến phát khóc rồi đây này, chỉ tiếc là cậu đã kể nó vào rất rất nhiều năm về sau...
Mọi thứ đều có thể quy ra đúng hay sai nhưng tình cảm thì chẳng thể, anh ấy tốt tại sao bạn lại không yêu anh ấy, tôi cũng chẳng có đáp án nào cho câu hỏi ấy, ngay cả bản thân tôi còn chẳng biết là tại sao, mọi thứ đều có thể gượng ép chấp nhận nhưng tình yêu thì không vì rồi cũng chẳng hạnh phúc nào đọng lại và một mối quan hệ rồi sẽ bị tan vỡ
Chẳng ai thương mãi một người nên tớ rất mong cậu có thể tìm thấy một cô gái yêu cậu với tình cảm vẹn nguyên nhất và cậu cũng sẽ dùng sự chân thành của mình để bảo bọc cô ấy. Nhân duyên là thế chẳng thể đoán trước được cũng chẳng biết được tương lai như thế nào và biết đâu có một ngày tớ thương cậu và rồi cậu sẽ chẳng còn tình cảm với tớ.....!