Những người khuyết tật họ cho đi tình yêu bằng trái tim lành lặn, nhưng lại có những người lành lặn cho đi tình cảm từ con tim khiếm khuyết. Đó là điều khiến tôi suy nghĩ khi biết về chàng trai Nguyễn Lưu. Cái tên này đã không lạ với mọi người khi nhiều ngày tháng qua, lòng tốt của anh được chia sẻ, đó là chàng trai Nguyễn Lưu quê Bình Định sinh năm 1994.
Có lẽ con người ta sẽ hiền lành hơn khi đã từng bị dọa nạt đến đường cùng, sẽ sống đầy lòng trắc ẩn hơn khi đã từng bị tổn thương nghiêm trọng. Trong một lần không may tai nạn đã cướp mất 1 một chân của chàng trai trẻ với bao hoài bão, và ông Trời đã cho Lưu 1 đôi cánh để bay thật xa và lan tỏa tình yêu thương đến trái tim của bao nhiêu người.
Vẫn có rất nhiều lòng tốt đang âm thầm hiện hữu giữa đời, tuy chúng ta không biết và họ không muốn nói đến nhưng chúng ta vẫn nghĩ đến nó bằng một lòng cảm phục, còn câu chuyện của Nguyễn Lưu được cộng đồng biết đến chia sẻ rộng rãi, truyền cảm hứng lạc quan yêu đời, truyền tình yêu vào mỗi con người, đánh thức tình yêu mà con người vốn sở hữu nhưng lại để nó ngủ quên.
Không những giúp Lưu có một cuộc sống ý nghĩa hơn, mà còn giúp những đứa con biết yêu thương cha mẹ, giúp những người già được quan tâm hơn, giúp lòng tốt lan tỏa rộng rãi hơn.
mạnh mẽ cứu lấy chính mình và cứu giúp cuộc đời người khác
Không có chiến thắng nào vinh quang hơn chiến thắng bản thân, liệu ai trong số chúng ta có thể mạnh mẽ nhanh chóng lấy lại nụ cười rạng rỡ như Lưu của hôm nay, có lẽ chính vì vậy anh đã truyền sự lạc quan, yêu cuộc đời, quý trọng sự sống đến với mọi người. Anh chính là người hùng đã tự cứu lấy cuộc đời mình và hôm nay anh đã cứu giúp nhiều cuộc đời khác.
Cuộc sống này có quá nhiều điều khiến chúng ta không ít lần nghi ngại vào lòng tốt con người, khiến chúng ta lo sợ khi giúp người khác,... Hãy cùng Tủ thuốc 24h tìm hiểu những điều tốt đẹp mà chàng trai này làm bạn sẽ thấy lòng tốt vẫn tồn tại rất nhiều, nếu bạn chưa gặp thì bạn cũng có thể tự tạo ra.
Lưu đã từng trải qua và cảm nhận sâu sắc sự lãnh cảm của con người khi anh rơi vào tuyệt vọng.
Lưu luôn ra tay giúp đỡ những người già neo đơn, không phải vì Lưu may mắn được người khác giúp đỡ. Mà chính là vì Lưu đã từng trải qua và cảm nhận sâu sắc sự lãnh cảm của con người khi anh rơi vào tuyệt vọng.
Vào lúc anh bị tai nạn ngày 12/9/2016, Lưu khi ấy 23 tuổi, đang là nhân viên một công ty vàng bạc đá quý ở TPHCM, thì bị một chiếc xe 7 chỗ tông phải "mình cầu xin cặp vợ chồng và hai con nhỏ trên chiếc xe đâm mình đưa đi viện, mà họ nhìn nhau hoang mang. Mình cầu xin đám đông xung quanh nhưng họ chỉ nhìn rồi lảng tránh. Một phút, hai phút, rồi 15 phút qua đi, ý chí và trái tim mình tuyệt vọng thì được một người phục vụ từ nhà hàng cạnh đó chạy đến, bắt taxi đưa đi. Giờ mình vẫn chưa biết anh ấy là ai để cảm ơn", Lưu kể lại. Có lẽ phải ai trải qua mới thấu hết sự sợ hãi và lạc lõng khi bơi giữa bao ánh mắt con người, cầu xin sự giúp đỡ trong nỗi tuyệt vọng mà không có lấy 1 tia hy vọng, nhưng cuối cùng anh vẫn có người đến giúp, điều minh chứng rằng trên đời này vẫn còn tình người, và những con người tốt làm việc tốt không cần để lại danh tính. Có lẽ chính người phục vụ đó đã thắp lên ngọn lửa yêu thương trong lòng Lưu trong lúc ý chí và trái tim Lưu tuyệt vọng nhất. Anh đã chiến thắng bản thân luôn lạc quan yêu đời dù không ít lần một mình khóc trong phòng bệnh.
Cơ duyên dẫn anh đến với các cụ già là lần anh đi học phun xăm ở Vĩnh Phúc tại đây, anh đã bắt gặp cụ Tiến, 87 tuổi, không vợ con, bị lẫn và phải sống bằng tiền trợ cấp. "Ra đến ngày thứ 2 thì mình ngửi thấy mùi khó chịu. Cô giáo nói bên cạnh có ông cụ neo đơn, mùi phát ra từ đó. Mình đi sang thấy có một cụ ông nằm co ro. Nước tiểu, phân đã nhiều ngày đen đặc dưới sàn nhà gạch hoa. Trên giường, bánh mỳ bị cắn nham nhở, hòa lẫn với phân mèo. Cụ ông vuốt một con mèo, gọi vợ và đám còn lại là con. Một cảnh tượng thương cảm, mình khóc", Lưu chia sẻ.
Căn phòng gọn gàng sạch sẽ và cụ già sắc mặc vui tươi hơn
"Mình đã khóc khi nhìn thấy ông và chợt nghĩ ngay về bản thân mình: cô đơn, mất một chân, nằm một chỗ với đống phân nước tiểu ấy. Hai đêm rồi mình nằm buồn và khóc, suy nghĩ đến bản thân, cảm giác giống như lúc vừa bị cưa chân được đẩy ra khỏi phòng mổ và nằm khóc một mình. Tối tăm không biết đi đâu, về đâu và làm gì sống như thế nào. Nhiều lúc muốn nói với mẹ: Mẹ ơi, con mệt mỏi quá, con kiệt sức rồi, con muốn về nhà. Nhưng lúc đó mình yếu đuối quá. Thương ông, mình quyết định chăm sóc ông được đến lúc nào hay lúc đó". Tấm lòng lòng lương thiện hiện hữu khi người ta biết xem người khác là mình.
Từ đó Lưu chăm sóc cụ luôn. Hằng ngày Lưu qua nhà cụ sớm, mua đồ cho cụ ăn, dọn dẹp nhà cửa và tắm rửa, cho cụ đi vệ sinh. Hành động này đã làm cảm động cả lớp học nghề của Lưu, khiến mọi người không ngại khó giúp đỡ Lưu chăm sóc ông cụ.
Không dừng lại ở đó, mới đây, Lưu một lần nữa làm dư luận bội phục vì rong ruổi ba ngày trời tìm kiếm một cụ già neo đơn không ai chăm sóc ở Bình Định. Sau khi nghe tin về cụ, Lưu đã lẳng lặng một mình đi tìm và hỏi thăm về nơi ở của bà.
Cụ được chăm sóc và có một giấc ngủ thơm tho yên ấm
Tự dưng con chợt nghĩ về mẹ, lỡ con chết trước mẹ, chắc mẹ cũng nằm ở đó co ro đói khát giống bà, con đau lắm ạ.
"Tôi lẳng lặng 1 mình đi tới và nhìn thấy cụ nằm co ro, đói khát mà tôi chạnh lòng rơi nước mắt trong vô vọng không làm được gì. Tôi buồn và sợ hơn hết là tôi thấy 1 chiếc quan tài, 1 di ảnh thờ của Bà và 1 cặp đèn sứ. Tôi hỏi cụ bà, cụ nói lúc trẻ mua để giành đó, rồi về già để chôn cất chứ chồng, con không có, rồi về già không có tiền, chết lấy gì đâu mà chôn cất...Nghe bà nói tôi không kiềm được nước mắt và nhìn cảnh bà nằm đó co ro, đói khát trong vô vọng. Sau đó tôi chạy về nhà nằm buồn và suy nghĩ cách giúp cụ, 1 mình tôi không thể nào làm hết được những chuyện ấy, tôi nằm ở đó buồn. Mẹ tôi thấy vậy nên hỏi, tôi kể câu chuyện của cụ bà cho mẹ nghe và ôm lấy mẹ khóc. Nhiều lúc con cũng đành bất lực và đau lắm khi con nhìn thấy bà như vậy. Tự dưng con chợt nghĩ về mẹ, lỡ con chết trước mẹ, chắc mẹ cũng nằm ở đó co ro đói khát giống bà, con đau lắm ạ." Đau nỗi đau của người khác, có lẽ trái tim của Lưu quá ấm áp, và ở đó đã đầy ắp yêu thương, luôn muốn giúp đỡ và yêu thương mọi người.
Sau đó anh tiếp tục làm những điều anh vẫn làm. Dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc cụ già và mang đến cho họ tình thương ấm áp nhất. Nhờ những chia sẻ trên mạng anh nhận được sự quan tâm và chung sức của người nhiều muốn giúp cụ. Mong rằng những trái tim ấm nồng như anh sẽ luôn hiện hữu giữa cuộc đời này, nếu vậy thì thế giới sẽ bớt đi những cha mẹ già không ai chăm nom, sẽ giảm đi những đứa con bị bố mẹ bỏ rơi, và không còn người hấp hối nằm đó nhưng xung quanh chỉ có tiếng người xô đẩy chen vào quay phim và tiếng chụp hình tách tách. Cảm ơn anh đã có mặt trên đời này, để tặng cuộc đời những dấu ấn đẹp tươi.
Chúc các bạn vui khỏe an nhiên.
Lạc Thổ - TuThuoc24h.net