Yêu cậu khi cậu chẳng còn yêu tớ
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Yêu cậu khi cậu chẳng còn yêu tớ

Tình yêu là thế, đúng người, sai thời điểm làm cho biết bao kẻ si tình đau lòng, tổn thương, tình yêu cũng chẳng nói trước được, không phải là tốt hay không mà là rung động hay không, có tình cảm hay không

Ngẫm lại cũng thật lạ khi tớ và cậu học chung với nhau từ lớp 6, nhưng chúng ta chẳng nói chuyện với nhau gì cả, đến lớp 7 ngồi cạnh nhau nhưng cũng chẳng có ký ức gì về nhau, nhạt nhòa mà lướt qua thanh xuân nhau như thế. Ngày xưa tớ chỉ nhớ là tớ cứ hay trêu cậu sao mà ít nói quá, rất kiệm lời, cái gì cần thiết lắm mới thấy cậu chịu mở cơ miệng ra nói vài chữ nhưng nó cũng vô cùng cô đọng. Ra chơi cậu cũng chẳng hòa cùng mọi người nô đùa mà lại ra ngồi một mình ở cổng trường. Cậu chắc không biết là mỗi lần cậu như thế thì tớ luôn để ý vì thấy nó khá kì quặc. Đúng thật là ai đó có điều gì đó khác lạ so với các quy chuẩn chung thì đều sẽ thu hút sự chú ý của ai đó, và hình động kì quặc của cậu đã va vào ánh mắt của tớ, nhưng thật sự tớ để ý vậy thôi chứ cũng không bận tâm gì nhiều cả đâu.

Lên lớp 8, cậu và tớ đã không còn ngồi chung nữa, tớ ngồi khu bàn đầu, còn cậu thì ngồi ở tận cuối lớp, chẳng ai quan tâm đến ai cả. Cho đến một ngày, tớ nhớ hôm đó là Giáng Sinh và thầy chủ nhiệm tổ chức một buổi tặng quà ngẫu nhiên cho nhau bằng việc bốc thăm số thứ tự. Tớ đã chọn một bức tượng cô bé cùng cây thánh giá rất dễ thương, cẩn thận tự mình gói món quà ấy bằng chiếc giấy màu xanh ngọc bích, viết những lời chúc thật tâm nhất cho ai nhận được món quà của tớ. Và rồi cuối cùng người tớ bóc trúng chính là cậu, thật lòng lúc ấy tớ cũng không bận tâm lắm đâu tớ chỉ đang ngẫm lại sự liên kết từ lúc chúc ta quen biết nhau mà thôi. Nhưng mà không may mắn thay, món quà của tớ được các cô cậu trong lớp nô đùa vì gói khá bắt mắt đã vô ý làm nó va chạm và bị vỡ, lúc cậu mở gói quà ra thì chiếc đầu của cô bé đã rời khỏi mình, một cảnh tượng không được may mắn và đôi lúc người ta sẽ nghĩ đó là điều xui rủi, nhưng cậu chỉ cảm ơn và nhận lấy món quà cùng tấm thiệp của tớ. 

Kể từ đó về sau chúng ta chẳng còn mối liên kết nào, mãi đến khi chúng ta lên đại học, tớ và cậu đều có chung một người bạn thân, thế là chúng ta hay tương tác bình luận trên Facebook. Đợt Tết khi chúng ta là sinh viên năm nhất, về quê và thế là cả bọn hẹn cà phê cùng nhau, tớ và cậu gặp nhau và nói chuyện rôm rả, vui vẻ và cảm giác rất thân quen. Từ đó bắt đầu cho những cuộc hẹn tiếp theo, nhóm gồm 2 nam, 2 nữ. Và lúc bắt đầu nói chuyện lại với cậu thì tớ cũng được bạn kể cho nghe là bạn đang đơn phương một cô bạn cùng lớp cấp 3, rất xinh đẹp, tớ nhìn thấy mà cũng cảm thấy thích nữa, được hai năm rồi đấy, mà lòng cậu vẫn vương vấn mãi hình bóng đó, lúc đó tớ cũng không bận tâm lắm về việc đó đâu. 

Tớ từ bé đến giờ ít được đi đâu du lịch lắm, ấy thế mà từ lúc chơi chung cả nhóm chúng ta hay thường hẹn nhau đi chơi gần rồi cả xa. Cậu thì rất thích đi phượt để có thể ngắm nhìn thưởng thức được hết cái đẹp của thiên nhiên. Thôi không dài dòng nữa, chơi với nhau tầm 2 tháng thì tớ phát hiện ra hình như là cậu có tình cảm với tớ rồi, tớ cảm nhận vậy thôi chứ cũng không dám tin đó là thật vì tớ không phải mẫu con gái mà cậu thích. Cậu thích con gái tóc dài, tớ tóc ngắn, cậu thích con gái da trắng, tớ thì da nâu vàng, cậu thích con gái hung dữ một xíu mới cuốn hút, tớ thuộc dạng con gái khá hiền hòa, mọi thứ đều quá khác biệt. 

Giáng sinh cậu tặng tớ một lọ điều ước, 8/3 cậu tặng tớ một bức thiệp cậu tự tay làm, cậu vẽ tranh tặng tớ, cậu hẹn qua nhà tớ lấy sách nhưng hôm ấy mưa cậu vẫn đến và còn mua bánh cho tớ vì cậu biết thời tiết đó chắc chắn là tớ chưa thể ra ngoài để mua bất cứ thứ gì để bỏ bụng, sinh nhật tớ cậu tự tay làm chiếc xe đạp bằng kẽm mô phỏng chiếc xe đạp năm cấp 2 tớ chạy, rất đẹp, cậu khéo tay còn hơn cả thế, và cậu còn làm rất rất nhiều điều cho tớ nhưng đứa con gái lì lợm như tớ, rất cảm động nhưng chẳng thể rung động. Tớ thật lòng chẳng biết làm sao để đáp lại sự tốt của cậu dành cho tớ, cậu thương tớ vì điều gì thế, tại sao lại có thể thương tớ nhiều như thế, tại sao lại đối xử tốt với tớ để giờ đây tớ cảm thấy khó chịu vì chẳng thể làm gì để đáp lại được.

Tớ đã quá tinh tế đến mức biết cậu sẽ tỏ tình vào ngày sinh nhật 20 tuổi, và tớ đã ngăn chặn điều đó bằng cách để bạn tớ nói ẩn ý với cậu rằng là tớ không hề có tình cảm với cậu, một chút cũng không. Và rồi hôm đó cả nhóm đi chơi cùng nhau và cũng chẳng có gì xảy ra thêm. Và sau cuộc hẹn đó cậu đã block tớ, tớ sẽ không gặp tớ trong một thời gian, cậu sẽ không nói chuyện với tớ nữa để cậu có thể quên tớ, quên thứ tình yêu một phía này đi....

Và rồi trong khoảng thời gian ấy, cô gái, mối tình đầu, người cậu yêu thầm trong khoảng thời gian quá dài ấy, quay lại và vô cùng thích cậu, quan tâm cậu và rồi cậu đã thật sự quên tớ. Cậu mở block cho tớ vài tháng sau đó, chúng ta lại có những buổi đi chung của nhóm, tớ nhẹ lòng rồi nên vui vẻ nói chuyện với cậu hơn hẳn vì tớ biết cậu đã hết thích tớ rồi nên tớ chơi với cậu thoải mái hơn và rồi nụ cười ấy lại va vào ánh mắt tớ, vào con tim tớ. Tớ nghĩ về cậu nhiều hơn, mong muốn gặp cậu, muốn nhắn tin cho cậu.

Tớ muốn nói với cậu là "Có lẽ tớ đã thích cậu mất rồi, cậu có tin không?" nhưng những lời này liệu rằng nói ra còn có tác dụng gì không, vì cậu chẳng còn thích tớ và quan trọng hơn cậu đang có một tình yêu mặn nồng cùng một cô gái khác chẳng phải là tớ.

Tình yêu là thế, đúng người, sai thời điểm làm cho biết bao kẻ si tình đau lòng, tổn thương, tình yêu cũng chẳng nói trước được, không phải là tốt hay không mà là rung động hay không, có tình cảm hay không. Tình yêu là thứ lý trí khó lòng nào mà chi phối được và bảo rằng nó phải yêu ai cả...

TuThuoc24h.net