Tôi còn đang đi học nhưng gia đình em đã ép cưới
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Tôi còn đang đi học nhưng gia đình em đã ép cưới

Tôi viết bài này không phải để hỏi mọi người có nên tiếp tục với em không, mà cầu xin mọi người giúp đỡ tôi, cho tôi lời khuyên làm cách nào để thuyết phục gia đình đồng ý cho chúng tôi tổ chức đám cưới sau Tết này.

Yêu rồi cưới là niềm hạnh phúc của rất nhiều người, có người không yêu thì lại bị ép cưới, có người rất yêu thì lại gia đình không cho cưới, còn có trường hợp chưa đến lúc … cuộc sống đúng là nhiều thứ phải suy nghĩ, chúng ta đến với câu chuyện của độc giả nam và nếu bạn là anh ấy bạn sẽ làm thế nào nhé.

Tôi và bạn gái quen nhau được hơn một năm, cả hai bằng tuổi, học chung cấp ba. Cả hai đều trải qua một mối tình đầu không đẹp trước đó, đã chia sẻ, tâm sự và thông cảm cho nhau. Mãi đến khi được dự sinh nhật của em, cả hai mới có cơ hội bày tỏ tình cảm. Đến nay tình cảm này khá tốt đẹp mặc dù tính cách của em rất tiểu thư.

Tôi yêu và muốn cùng em đi hết cuộc đời này nên sẵn sàng nhường nhịn tất cả để em vui. Tôi vừa bước qua tuổi 20, bạn gái học cao đẳng nên ra trường sớm hơn tôi và đang làm kế toán cho một trường tiểu học gần nhà với mức lương không cao nhưng công việc nhàn rỗi rất hợp với tính cách tiểu thư của em. Tôi đang theo học chuyên ngành ngân hàng tại một trường đại học, hết năm sau mới ra trường và chắc phải rất khó khăn để xin được việc.

Gia đình em không khá giả gì nhưng lại khá phức tạp do ba em có hai đời vợ và em là con của người vợ thứ hai.

Chúng tôi yêu nhau chân thành, tuy còn những điểm chưa hiểu nhau nhưng không đến mức giận và cãi nhau “như cơm bữa”. Vì thế nên cả hai đã lên kế hoạch trong tương lai, rằng khoảng hai đến ba năm tới chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới khi có công việc ổn định. Cũng trong khoảng thời gian đó 2 đứa có thể tìm hiểu nhau nhiều hơn nữa để khắc phục những khuyết điểm của mình. Gia đình em không khá giả gì nhưng lại khá phức tạp do ba em có hai đời vợ và em là con của người vợ thứ hai.

Ba em làm thanh tra cho phòng giáo dục tại quận nhà, mẹ em ở nhà buôn bán, nội trợ. Em và mẹ đều bị họ hàng bên nội ghét ra mặt, luôn bị chống đối đủ điều. Ba quá nhu nhược, dù rất có tiếng nói trong gia đình nhưng không bảo vệ được cho vợ con mà còn nghe theo những lời đường mật của họ hàng. Mẹ con em không phản kháng mà ngược lại còn đối xử rất tốt với từng người trong gia đình chồng. Nói chung vì họ hàng bên nội em rất ham tiền, đến nỗi khi bà nội mất, anh em trong họ hàng xâu xé nhau để chia tiền đám tang, còn ba em nhường hết cho yên chuyện.

Họ hàng sợ của cải lại phải chia cho hai mẹ con em nên lúc nào cũng muốn tiếp cận ba em để giành phần lớn cho mình. Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu hiện nay ba em không phải chống chọi từng ngày với căn bệnh ung thư thực quản giai đoạn cuối. Người ta nói “có bệnh thì vái tứ phương”, một mình mẹ em đã chạy tìm cách chữa trị cho chồng khắp nơi nhưng bệnh tình không có dấu hiệu tốt đẹp gì bởi lúc phát hiện ra bệnh quá muộn. Nay bao nhiêu tiền dành dụm của mẹ và thậm chí cả phần ba để dành cho mẹ con cũng đổ vào chữa bệnh cho ba hết, mẹ em phải nghỉ buôn bán để lo cho chồng.

Họ hàng bên ngoại em đã bàn với mẹ tổ chức đám cưới cho em khi ba còn sống để ba còn được chứng kiến đám cưới của con gái mình

Những tháng ngày ba em nằm viện, tôi dành phần lớn thời gian của mình ở bên gia đình em, động viên em và cũng hỏi han mọi cách điều trị cùng mẹ con em nhưng kết quả không có gì thay đổi. Lúc ba em được xuất viện về nhà cũng là lúc tôi nhận ra có điều gì đó không ổn. Họ hàng bên ngoại em đã bàn với mẹ tổ chức đám cưới cho em khi ba còn sống để ba còn được chứng kiến đám cưới của con gái mình, nếu may mắn hơn sẽ được nhìn mặt đứa cháu ngoại của mình nữa. Em đã tâm sự với tôi, cả hai nói chuyện điện thoại thâu đêm và tôi rất buồn khi nghe em nói em không thể đợi được.

Tại sao cuộc đời lại trớ trêu như vậy? Em nói muốn cưới tôi và sau khi cưới có thể học tiếp, có việc làm ổn định rồi tính chuyện con cái cũng được. Gia đình em cũng chấp nhận tôi vì những gì tôi thể hiện thời gian qua rất tốt, tôi cũng có cảm giác được là một thành viên trong gia đình em từ rất lâu rồi. Còn gia đình tôi lại có phần hơi cổ hủ, mẹ tôi đã vài lần nhắc khéo chuyện không nên cưới vợ bằng tuổi vì sau này sẽ quá già so với chồng. Tôi hiểu nhưng trong lòng không chấp nhận điều đó, tôi có nói với mẹ là có tình yêu không gì là không thể. Chính vì vậy mà thời gian giúp đỡ mẹ con em chăm sóc cho ba, tôi đã nói dối gia đình là đi chơi và đi học, chỉ vì sợ mẹ biết mẹ lại nói tôi "khôn nhà dại chợ".

Tôi cũng đợi sau này có việc làm sẽ có tiếng nói trong gia đình và giải thích với gia đình sau. Tôi nhận ra mẹ mình không có nhiều tình cảm khi tôi dắt bạn gái về ra mắt, dù mẹ không làm khó gì em cả. Tôi thật sự không muốn mất em, không muốn nhìn em phải lên xe hoa với người đàn ông khác không phải mình, nói là do hoàn cảnh ép buộc thì tôi cũng không thể chấp nhận được. Tôi viết bài này không phải để hỏi mọi người có nên tiếp tục với em không, mà cầu xin mọi người giúp đỡ tôi, cho tôi lời khuyên làm cách nào để thuyết phục gia đình đồng ý cho chúng tôi tổ chức đám cưới sau Tết này.

Tôi thật sự hoang mang, lại sắp thi hết môn nữa, áp lực với tôi bây giờ là quá lớn. Rất cảm ơn mọi người đã dành chút thời gian để đọc những dòng tâm sự này.

Cảm ơn tâm sự của độc giả tên Tâm.

Chúc bạn sẽ được như ý, vẹn cả đôi đường nhé.

TuThuoc24h.net