Chẳng dám yêu vì em sợ tổn thương lần nữa
Tra cứu thuốc chuẩn nhất
Trang chủ Bạn Kể Tôi Nghe Duyên Phận

Chẳng dám yêu vì em sợ tổn thương lần nữa

Em sợ lắm, em chẳng dám mở lòng để ai bước vào cuộc đời em nữa. Em sợ em sẽ buồn, em sợ em sẽ khóc, em sợ em sẽ nhớ nhiều, em sợ em lại yếu mềm...

Lại một hôm em lại cafe một mình, số lần cafe một mình đã không còn có thể đếm được nữa rồi anh à. Chắc từ lúc xa anh, em cũng chẳng mặn mà gì hơn với các mối quan hệ xung quanh, em sợ, sợ lại có người sẽ gây tổn thương cho em như anh đã từng, em sợ em sẽ yêu một ai đó như em đã từng yêu anh, em sợ rồi em lại tự bản thân huyễn hoặc ra thứ hạnh phúc mà em đã từng mong muốn cùng anh, em sợ những lời hứa ngọt ngào như gió thoảng mây bay, anh à, anh đang hạnh phúc chứ?

Em chẳng thể hiểu nổi bản thân mình nữa rồi anh à, nếu bảo em còn yêu anh không thì chắc chắn câu trả lời là không, nếu bảo em có nhớ anh không thì chắc chắn câu trả lời cũng sẽ là không, nhưng nếu bảo hình bóng của anh còn trong em hay không thì câu trả lời lại là có, làm sao có thể nhanh chóng để quên đi một người mà mình đã từng yêu hơn bản thân anh đây anh? rất nhiều thói quen của em đều có anh, để rồi giờ đây em đang tập làm quen với việc thay đổi nó bởi chẳng anh bên cạnh nữa rồi

Nhưng em cũng chẳng hề trách anh, bởi ở đời này em không tin có ai đó sẽ yêu một ai đó mãi mãi, chẳng có tình yêu nào là vĩnh hằng, chỉ có khoảnh khắc là sẽ tồn tại mãi, khi hết yêu ta lại chợt về những gì chúng ta từng có với nhau để tạo ra lý do để ta còn ở cạnh nhau mà thôi. Hết yêu thì buông, rồi sẽ có người đau nhưng nó vốn đã là quy luật tự nhiên rồi. Lướt vội qua nhau để rồi xa nhau cả đời.

Anh à, gần đây lại có rất nhiều tán tỉnh em, em cũng chẳng biết họ thích em vì điều gì mà em cũng chẳng quan tâm vì em cũng chẳng có cảm xúc, em bị chai sạn mất rồi. Đôi lúc em cảm nhận họ cũng chân thành với em, đôi lúc lại không. Em đã không còn là cô gái cảm tính, hành động theo bản năng, lý trí bây giờ chi phối em rất nhiều. Em nghĩ họ đến với em chỉ bởi vì một điều gì đó họ vô tình nhìn thấy ở em, một góc nhỏ nào đó, chứ cơ bản chẳng ai có thể yêu hết tất cả của em, yêu tính xấu của em, yêu sự vô lý của em, yêu và yêu tất cả.

Em sợ lắm, em chẳng dám mở lòng để ai bước vào cuộc đời em nữa. Em sợ em sẽ buồn, em sợ em sẽ khóc, em sợ em sẽ nhớ nhiều, em sợ em lại yếu mềm, em sợ ai đó sẽ biết được con người thật của em, em sợ rồi họ lại sẽ rời đi, em sợ em sẽ yêu họ thật nhiều, em sợ và sợ rất nhiều anh à.................................

Đôi lúc em nghĩ, cuộc sống như bây giờ cũng rất tốt, em độc lập hơn rất nhiều, biết chăm sóc bản thân nhiều hơn, làm bản thân xinh đẹp hơn mỗi ngày, mưa thì tự biết chuẩn bị dù chứ chẳng đợi chờ ai phải đến đón đưa, đói thì tự nấu hay tự mua đồ mà ăn, bệnh thì tự mua thuốc mà uống, mọi thứ đều một mình, nhưng đều rất ổn, chẳng còn phải quá trông đợi ai đó sẽ làm những điều đó thay mình nữa.

Đi qua những chuyện tình, đau không? có chứ, tổn thương không? có chứ nhưng có hạnh phúc không? có chứ, rất nhiều là đằng khác.... qua những nỗi đau lại khiến bản thân mạnh mẽ hơn một chút, học được nhiều thứ hơn một chút, có va vấp mới có thể trưởng thành hơn........

Em mãi mà vẫn chưa nói với anh: "Chúc anh hạnh phúc thật nhiều nhé!"

TuThuoc24h.net